“Chắc phu nhân không có ở bụi gai, phu nhân thông minh như thế sao trốn ở đây được?”
“Có đúng không phu nhân tàn nhẫn của tôi?”
Tiếng cười man rợ của hắn ngày một vang lên rõ rệt, Phỉ Sắc đã sợ đến mức mặt mày tái xanh, cô bất động ở trong bụi.
Phỉ Sắc đã muốn thét lên sau khi nghe hắn nói những câu đầy mập mờ ẩn ý như thế, sợ rằng hắn đã đoán được việc cô ẩn nấp ở đây rồi.
Tiếng cười dần dịu lại, Cổ Vị Nghiêm trở về bộ dạng nghiêm chỉnh của mình. Hắn e hèm một tiếng.
“Phu nhân không ra…vậy là không có ở đây rồi. Mau đi tìm chỗ khác thôi.”
“Rõ!”
Đồng thời tiếng bước chân của bọn lính đã vơi đi. Sau đó trở về lại bầu không khí im lặng ban đầu.
Phỉ Sắc sau khi chắc chắn bọn họ đã đi khỏi đây cô mới động đậy thân thể sớm tê rần vì cúi người quá lâu. Cô không muốn tiến lên phía trước thoát ra nữa, cô muốn đi đường khác, dù hắn chưa bắt được nhưng cô đề phòng vẫn hơn.
Nghĩ là làm, Phỉ Sắc cúi đầu thấp lùi về sau từng chút.
Bụi gai này một đầu là ở ngoài cửa ngục Tây, đầu kia chắc chắn cũng sẽ ra ngoài cửa ngục, không chừng là ở cửa phía Đông. Trước khi bị bắt vào đây cô có coi sơ qua sơ đồ của nhà tù này. Vì sao có ư? Đây là nhà tù nổi tiếng nhất ở chốn này, nhiều bí mật nhất ở chốn này. Là một kẻ giết người như cô tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790442/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.