"Nghiêm, em đến thăm anh đây."
Từ phía cửa, hình ảnh một cô gái ưỡn ẹo bước vào, gương mặt thanh tú mỹ lệ, khuôn miệng đã nở một nụ cười kéo đến tận mang tai. Cô ta hùng hổ bước vào mà gọi tên Cổ Vị Nghiêm.
Nhưng khi thấy được Cổ Vị Nghiêm đang chau mi tâm, hai tay bao bọc lấy một bóng người ở trong chăn thì nụ cười chợt tắt.
“Ra ngoài.”
Cổ Vị Nghiêm không kiêng nể cô gái trước mặt, hắn quát một tiếng lớn cũng đủ khiến cho Phỉ Sắc cũng giật mình.
Thật hung dữ.
“Anh… anh đang ôm cô gái nào? Anh đang chạm vào cô gái nào hả?”
Tần Thu dùng điệu bộ bực tức ma sấn chân bước đến, như hoá thành một người vợ đi bắt gian chồng ngay tại trận vậy.
Cô ta vừa muốn giật tấm chăn ấy ra xem thử người phụ nữ nào lại được hắn yêu thương như thế. Nhưng tay chưa kịp chạm, Cổ Vị Nghiêm hất mạnh khiến Tần Thu trượt chân ngã xuống sàn gỗ, vừa tức vừa giận làm cho cô ta bật khóc như một đứa trẻ.
“Anh… anh đẩy ngã em! Sao anh có thể đối xử với em như vậy chứ… hức… hức…”
“Tần Thu, ra ngoài rồi nói chuyện.”
Cổ Vị Nghiêm vẫn giữ thái độ bình tĩnh trước sự náo loạn của Tần Thu, hắn dùng giọng điệu nghiêm nghị để mong Tần Thu bước ra khỏi phòng, vì hiện tại Phỉ Sắc trong lòng hắn lại không có một mảnh vải che thân nữa!
Đối với câu nói của hắn, Tần Thu chỉ một mực lắc đầu không chịu rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790412/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.