Trans: Xiêu Xiêu
Trình Ngôn Khoản thẳng lưng đứng trước cửa đợi mệnh lệnh, “Có, Đại úy”
Dạ Tư Hàn, “Đến chỗ bác sĩ Phong lấy thuốc xử lý vết thương đến đây”
“...” Trình Ngôn Khoản đứng bên ngoài thật lâu không trả lời lại. Vết thương có rất nhiều loại, nhưng Đại úy lại không nói rõ xử lý vết thương gì thì anh ta biết trả lời thế nào! Nếu như bản thân hỏi lại, liệu có phải sẽ lâm vào cảnh ngộ giống như Tư Đồ hay không?
Dạ Tư Hàn đợi mãi không nghe thấy câu trả lời của Trình Ngôn Khoản, liền hỏi lại: “Đã rõ chưa?”
Trình Ngôn Khoản uyển chuyển hỏi, “Đại úy, ngài cần loại thuốc thế nào?”
Dạ Tư Hàn liếc qua gương mặt đang trừng mắt nhìn anh của Hạ Lâm, “Vết thương bị hằn”
Trình Ngôn Khoản, “Rõ”
Dạ Tư Hàn chăm chú nhìn Hạ Lâm, “Đừng động”
Anh đưa tay ra giúp cô cởi nốt chiếc cà vạt dưới cổ chân, Hạ Lâm liền tránh né: “Đừng có động vào tôi”
Dạ Tư Hàn bắt hụt, cánh tay ngừng lại giữa không trung, ánh mắt anh sâu hun hút nhìn cô không buông.
Hạ Lâm lườm một cái rồi quay người, đưa lưng về phía anh. Cô không khóc nữa, nhưng hai mắt vẫn đỏ ửng. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng bị ai ngược đãi đến như vậy! Ngay cả lần này bị mẹ kế và em gái âm thầm ám toán sau lưng thì những người đó cũng không dám đối xử với cô quá đáng!
Dạ Tư Hàn đứng ở đầu giường, “Là em tự chuốc lấy”
Hạ Lâm thuận tay túm lấy cái gối, cô quay người ném lên mặt Dạ Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-thong/992417/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.