Trans: Xiêu Xiêu
"Đói chứ, rất rất đói!"
Hạ Lâm nhào đến ngồi đối diện với anh trên chiếc sô pha nhung đen tuyền. Cô nhận lấy đôi đũa, bắt đầu ăn.
Vì quá đói nên tướng ăn không được đẹp mắt cho lắm.
Dạ Tư Hàn nhìn cô, tùy ý gắp mấy đũa, thấp giọng hỏi: "Em biết cơ thể em gặp vấn đề gì không?"
Động tác gắp rau của Hạ Lâm ngừng lại một chút. Đã mấy ngày trôi qua anh ta không hề đề cập đến chuyện này, hôm nay cuối cùng cũng đã hỏi rồi.
Hạ Lâm nhai hết mỹ thực trong miệng mới ngẩng đầu lên nhìn anh, "Biết chứ, dạo gần đây tôi cứ bị ngày đêm đảo lộn, đúng 6 giờ sáng thiếp đi, tròn nửa đêm tỉnh lại"
Ngón tay Dạ Tư Hàn niết thân đũa, anh nhìn cô, ánh mắt u tối.
Hạ Lâm lại yếu ớt bổ sung một câu, "Chuyện này hình như hơi lạ, mỗi lần như vậy thời gian đều vô cùng chính xác, không chệch lấy một giây"
Dạ Tư Hàn không nhìn ra được gì từ vẻ mặt của cô. Anh im lặng, gắp một miếng thức ăn, nhai chầm chậm.
Hạ Lâm thấy anh không nói thì hơi nhíu mi, cô vừa gắp thức ăn vừa hỏi: "Đũa này làm bằng ngọc đấy à?"
Dạ Tư Hàn, "Ờ"
Hạ Lâm, "..." Thật xa xỉ!
Cô và cha còn chưa từng dùng đũa ngọc bao giờ đâu!
Hạ Lâm nhìn anh, cười nịnh nọt, "Nếu chẳng may làm rơi vỡ thì có phải đền không?"
Dạ Tư Hàn hỏi lại, "Em đoán xem"
"Tôi không có tiền đâu" Hạ Lâm lại cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Dạ Tư Hàn, "Tôi không thiếu tiền"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-thong/992404/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.