Sau hơn mười phút, Tiêu Thần đến trước phòng bảo vệ, trên mặt nở nụ cười thân thiện và mở cửa. Trong phòng, một thanh niên gầy mặc đồng phục bảo vệ đang cúi đầu chơi trò chơi trên điện thoại, nghe thấy tiếng động, anh ta vội vàng giấu điện thoại đi và nhìn Tiêu Thần với vẻ mặt hơi căng thẳng: "Anh... anh là ai?"
"Chào anh, tôi là Tiêu Thần, đến báo cáo với người phụ trách bảo vệ." Tiêu Thần đáp.
"Á, anh là Tiêu Thần à? Chào anh, tôi là Đinh Lực, mọi người đều gọi tôi là 'Đinh Tử'." Thanh niên gầy đứng dậy, có chút lúng túng.
Tiêu Thần cười: "Đinh Lực? Anh trai của cậu là Hứa Văn Cường phải không?"
"Ê hê..." Đinh Lực cào đầu, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng và e dè.
"Đinh Lực, sao trong văn phòng chỉ có mình cậu? Những người khác đâu?" Tiêu Thần nhìn quanh, hỏi.
Đinh Lực nghe thấy câu hỏi này, sắc mặt thay đổi: "Tiêu Thần, bọn họ đều đang ở phòng gym luyện tập, Lưu Giám đốc bảo anh qua phòng gym tìm ông ấy..."
"Ồ, phòng gym ở đâu?"
"À, tôi dẫn anh đi." Đinh Lực lo lắng nhìn Tiêu Thần, "Tiêu Thần, khi gặp Lưu quản lí, anh nhớ phải hạ thấp thái độ một chút..."
Tiêu Thần ngẩn ra, tình hình gì thế này?
"Chúng ta đi thôi." Đinh Lực thở dài, cảm thấy bị Lưu quản lí chú ý thì sẽ không dễ chịu chút nào.
Tiêu Thần gật đầu, đi theo Đinh Lực, hướng về phía phòng gym.
"Nhớ kỹ, nhất định phải hạ thấp thái độ, nhẫn nhịn một chút..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-va-nguoi-ve-si-bi-an/3735798/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.