Trên xe trở về biệt thự hoa hướng dương cô lấy máy nt cho hắn.
*Anh làm gì vậy*
*Anh đang tiếp đối tác*
*Bận vậy hả, vậy đừng uống say nha, dạ dày không tốt.*
*ừ,khi nào về anh alo em nhé.*
Ngay cả việc nhớ cô hắn cũng không nhớ,nhắn tin thì như kiểu xã giao như thế, thật sự chỉ có cô là thích hắn thôi sao, tại sao lạnh nhạt như vậy chứ.
Tâm trạng trùng xuống ánh mắt buồn rầu bước đi trong khuôn viên biệt thự, ánh đèn mờ ảo chiếu xuống đáng người mảnh mai của cô
"Đứng im, cướp đây, trên người có thứ gì đưa hết ra đây."
Cô bị một kẻ dí vật gì đó lạnh lạnh vào hông mình làm tim cô hoảng hốt, giọng hắn ồm ồm như ngậm gì trong miệng vậy.
"Anh bình tĩnh, muốn tiền đúng không tôi có thể cho"
Nói rồi cô làm tư thế đưa túi xách ra ngang hông mình cho hắn.bỗng một luồng gió tạt qua, cô được ôm trọn vào lòng hắn.
"Anh không những cướp tiền, mà còn muốn cướp em, cướp em về thành phố B ."
Nói rồi lệ Trọng Bình thơm vào cần cổ cô một cái .
"Trời ơi, Bình..anh làm em giật mình thật đó đáng ghét hi hi hi."
"Nhớ anh không."
Hắn xoay người cô lại đối mặt với mình hỏi.
"Hi sao hôm qua em hỏi anh về cùng em không thì lại không đi ."
"Anh đúng là xắp xếp chút việc, vì đợt này về đây có việc quan trọng nhất cần ở lâu để giải quyết."
"Quan trọng lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-vap-phai-tinh-yeu-cua-ac-ma/2892014/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.