"Nội à, không cần đâu,con không muốn ăn ."
"Sao lại không ăn , bụng con sôi lên rồi kìa, chắc chắn bảo bảo cũng đói rồi,con xem nếu con không ăn bảo bảo sẽ đói đó."
Bà nội cố gắng thuyết phục cô ăn cháo hắn nấu, cô tuy miệng nói không muốn ăn nhưng chả hiểu sao nhìn chén cháo bên cạnh đang bốc khói nghi ngút thì thèm không thể tả nổi, đúng là, nhóc con hành hạ mẹ quá vậy, vì con mà mẹ phải chịu xấu hổ nè.cô nghĩ thầm như thế rồi mỉm cười.
"Nào để Anh đút cho em nhé."
"Không cần đâu,tôi... tôi tự ăn được mà."
"Con cứ để tiểu bình nó đút, nóng như vậy lỡ con làm đổ ra vào bụng thì bảo bảo biết làm sao"
Bà nội cố tình lấy bảo bảo ra để làm cô đầu hàng, kết quả là cô ăn được ba chén cháo ngon lành.
"Có ngon không."
"Cũng.. cũng tạm được.nhưng không ngon bằng vú trương nấu ."
"Thật sao....,em ăn vú trương nấu rồi à"
"Thật... thật chứ sao, rất là ngon đó."
Nói rồi cô quay nhìn hắn, miệng hắn mỉm cười thật tươi nhìn thật chói mắt .
"Anh cười cái gì, tôi không phải là thèm ăn mà là con muốn ăn, biết chưa."
Cô lườm hắn một cái, thật là mất mặt cô mà.
"được rồi,anh không cười nữa, là con chúng ta muốn ăn chứ còn Cẩn nhi nhà ta không thèm ăn đúng không nào."
Không ngờ cô lại phải nói dối, cô ghét ăn cháo đây là lần đầu tiên ăn mà lại nói vú trương nấu ngon, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-vap-phai-tinh-yeu-cua-ac-ma/2891992/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.