Chương trước
Chương sau
- Cố Dao Dao, con đứng lại đó cho mẹ

- Con không đứng lại đâu.lêu lêu !!!

Thời Ngữ Yên chống nạnh thở hồn hển nhìn đứa con gái bốn tuổi nghịch ngợm của mình, không biết tính tình nghịch ngợm quậy phá này do di truyền từ ai không biết.

Cô bé vừa chạy vừa không nhìn đường thế là tông trúng vào người, mà người này không ai khác chính là Cố Thành cô nhóc vui vẻ hứng hở gọi anh.

- Aaa...baba về rồi, anh hai cũng về rồi ạ

- Ây chà, nhớ con gái yêu của ba quá đi

Cố Thành nhấc bổng cô bé lên không ngừng thơm thơm vào má cô nhóc khiển cô nhóc càng thích thú mà cười khúc khích, sau đó cô bé thơm thơm lại anh.

- Con yêu ba nhất trên đời luôn

- Dao Dao, em không yêu anh hai sao

Cố Dao Dao cựa quậy muốn anh thả cô bé xuống thấy vậy anh cũng thả cô bé xuống, cô nhóc lanh lợi đi đến ôm chầm anh hai.

- Dạ có chứ ạ, Dao Dao yêu thương anh hai nhất

- Em đó, thay đổi nhanh thật

- Hehehe...

Thiên Kỳ nhẹ nhàng véo mũi cô nhóc, giờ đây Thiên Kỳ nhà ta đã là một thanh thiếu niên chín tuổi nhưng vô cùng trưởng thành ra dáng của một anh hai.

Cố Thành nhẹ nhàng đi đến choàng tay ôm lấy eo cô, còn một tay nhẹ nhàng xoa cái bụng bầu năm tháng của cô.

- Bà xã à, em đang mang thai không được tức giận sẽ ảnh hưởng đến con đó

Thời Ngữ Yên khẽ đẩy anh ra tức giận nói.

- Em cũng đâu muốn tức giận nhưng tại con gái yêu của anh luôn nghịch ngợm quậy phá hết- Con bé lại quậy phá gì bà xã vậy ?

- Anh còn hỏi, mấy văn kiện tờ giấy quan trọng đều bị con bé vẽ bậy lên đó giờ em phải soạn lại đây này

Cố Thành nhẹ nhàng vuốt lưng vợ để cho vợ bớt giận.

- Thôi nào, chuyện này cứ để cho anh lo nhé

- Hừ, vậy thì còn được

Cô nói rồi bỏ đi đến phòng ăn, thấy ba bố con còn chưa vào cô liền rống họng gọi.



- Rồi ba bố con các người người có vào trong ăn cơm không đây hay nhịn đói luôn

- Dạ tuân lệnh bà xã

- Datuan lenh maน หลิน

Sau đó một nhà bốn người ngồi quây quần bên nhau ăn cơm, tiếng cười khúc khích của cô bé Dao Dao khiến cho mọi người vui lây.

Thời Ngữ Yên cũng gần đến ngày sinh nên Cố phu nhân đến biệt thự của hai vợ chồng để tiện chăm sóc cho cô, ba bà cháu đang ngồi xem tivi thì nghe tiếng động vỡ trong phòng bếp...

Xoảng !

- Có chuyện gì vậy ?

Cố phu nhân và hai đứa nhỏ lật đật chạy xem tình hình thì thấy ly sữa vỡ tan tành còn Thời Ngữ Yên thì đang ôm bụng đau đớn.

- Mẹ ơi... hình như đứa nhỏ muốn chui ra ngoài rồi

- Ởm...ờm...con ráng đợi một chút nhé mẹ mẹ gọi điện cho tài xế riêng đến...

Thấy cô đau đón đến nhăn mặt khiến bà hoảng loạn gọi điện cho tài xế, qua một chút thì cô cuối cùng cũng được đến phòng sinh.

Cố Thành nghe tin mà bỏ hết công việc chạy thục mạng đến bệnh viện, Leonard cũng hì hục chạy theo sau anh.

- Sao rồi hả mẹ ?

- Con bé vẫn đang ở trong phòng sinh, con bình tĩnh lại đi con đây đâu phải lần đầu chứng kiến vợ của mình sinh

con

- Nhưng con rất lo lắng cho sợ cô ấy đau, đau đẻ thật sự rất đau con chỉ hận không thể đau thay cô ấy

AaaaaỞ bên ngoài mọi người cũng nghe Được tiếng hét đau đớn của Thời Ngữ Yên, điều này càng làm cho anh đứng ngồi không yên muốn xung vào trong phòng sinh.

- Ngữ Yên !!!

May mà có Leonard can ngăn anh lại, anh ta vội nói.

- Chủ nhân, xin ngài hãy bình tĩnh lại

Cố Thành bất lực đấm vào cánh cửa.

- Hãy làm gì đó đi, vợ của tôi thật sự đang rất đau

- Bây giờ ngài không được mất bình tĩnh



Cuối cùng cũng khuyên ngăn được anh, Leonard bên cạnh thở phào nhẹ nhõm rồi âm thầm nói trong bụng.

"Chủ nhân này...ham muốn làm gì giờ để phu nhân phải đau"

Oa oa oa....!!

Mọi người ai cũng chấn kinh khi nghe tiếng khóc mạnh mẽ của đứa nhỏ, cánh cửa nhanh chóng mở ra anh đẩy

Leonard ra đi đến hỏi tình hình.

- Thế nào rồi ?

- Dạ thưa ngài, mẹ tròn con vuông ngài có muốn vào thăm không ?

Cố Thành không nói nhiều nhanh chóng đi vào trong, vừa hay thấy Thời Ngữ Yên đang bế con cười cười nói.

- Chào con, Lục Lạc của mẹ...chào mừng con đến với thế giới này

- Bà xã

Anh xúc động đến mức đỏ cả hai bên má, nhẹ nhàng đi đến.

- Cảm ơn em.anh thật sự cảm ơn em, bà xã à

Cảm ơn em vì đã hy sinh cho anh thêm đứa con bầu bĩnh đáng yêu.

Thời Ngữ Yên quay sang cô y tá.

- Cô giúp tôi đưa thằng bé cho anh ấy

- A dạ vângCô y tá nhẹ nhàng bế đứa nhỏ lên, anh rất cần thận vừa run rẩy mặc dù không phải là lần đầu tiên nhưng anh vẫn còn căng thẳng và hồi hộp, nhìn đứa nhỏ trên tay mình rất nhỏ nhắn anh sợ anh bất cần làm đau đứa bé.

- Tiểu thiếu gia trông rất giống ngài, sau này sẽ là một chàng trai khôi ngô tuấn tú

Cố Thành nhẹ nhàng bế nhóc con ngồi xuống bên cạnh cô, bất ngờ nghe cô nói.

- Thẳng bé sẽ tên Cố Dương Kì, nghĩa là viên ngọc đẹp giữa đại dương bao la

- Rất ý nghĩa, cảm ơn em nhiều lắm bà xã

Cố Thành nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên môi cô.

- Anh yêu em

- Em cũng yêu anh, ông xã à !!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.