Thời gian thấm thoát đã trôi đi một tháng, mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường Cố Thành và Thời Ngữ Yên và cả Thiên Kỳ đã dọn qua sống trong căn biệt thự gần biển, bà Thời cũng theo ông Vương trở về biệt thự của ông để tiện chăm sóc cho bà..
Sáng sớm tinh mơ, Thời Ngữ Yên tỉnh dậy với thân thể đầy mệt mỏi chứng tỏ đêm qua hai người vô cùng kịch liệt lúc này cánh cửa mở ra Cố Thành với vẻ mặt hào hứng bưng khay thức ăn vào.
- Ngữ Yên, em vệ sinh gì chưa mau ăn sáng thôi nào
Nhìn thấy gương mặt vẫn nhởn nhơ thoả mãn của anh khiến cho cô cảm thấy không công bằng tại sao anh lại vẫn khỏe mạnh đã vậy còn trên mặt luôn tươi như hoa, còn cô thì lại đau nhức ngay cả ngồi dậy cũng thấy đau quá bực bội Thời Ngữ Yên nắm lấy cái gối phăng thẳng vào người anh, may mắn là anh kịp lúc bắt lấy..
- Em định ám sát chồng của mình hay sao ?
Thời Ngữ Yên liếc xéo anh một cái.
- Tại sao anh vẫn khỏe mạnh còn em thì ngược lại đau nhức vô cùng
- Hở ? Em đau hả ? Đâu đâu em dạng chân ra cho anh phía dưới của em có bị làm sao không ?
Thời Ngữ Yên lại càng bực bội đá vào mặt anh, rồi giận dữ nói.
- Anh bị điên hả ? em bị đau eo chứ đau cái chỗ đó
- Thì tại đêm hôm qua anh làm có vẻ mạnh bạo anh còn thấy cô bé của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3324056/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.