Sau khi trở về nước thì Cố Thành luôn ở cùng với cô, Thiên Kỳ thì cho ngủ cùng với ông Vương và bà Thời còn anh thì tất nhiên ngủ với cô rồi.
Đêm hôm khuya khoắt Cố Thành trằn trọc mãi không ngủ được, bởi lý do nằm ôm cô nhưng chuyện này hết sức bình thường nhưng cái vấn đề ở đây là Thời Ngữ Yên mặc váy hai dây hiện rõ mồn một đôi gò bồng đào trắng nõn kia khiến anh nào chịu nổi được hơn nữa cái chân thứ ba của anh cũng vì thế mà rục rịch đến khó chịu.
Nhận thấy người bên cạnh cứ loay hoay không chịu đi ngủ cô nhướng mày bèn hỏi.
- Anh khó ngủ sao ?
- Tất cả đều tại em hại anh
Thời Ngữ Yên càng khó hiểu.
- Sao lại tại em ? Em đã làm gì anh hay sao
- Đúng vậy
Thế mà Cố Thành không một chút liêm sỉ nào nắm lấy tay cô đặt ở giữa đũng quần của mình, Thời Ngữ Yên giật mình vội muốn rút tay ra nhưng bị anh giữ chặt lại, gương mặt anh hoàn toàn đang làm nũng với cô.
- Ai kêu em ăn mặc như thế làm gì, hai thằng em của anh bị sưng lệnh như vậy
- Anh...
Thời Ngữ Yên cạn lời, bỗng dưng anh bất ngờ lật người nằm trên người cô, ánh mắt chạm vào nhau nhưng trái tim cả hai không ngừng đập liên tục vừa hồi hộp vừa căng thẳng lại vừa thích thú. Thế nhưng anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp ấy của cô, rồi trầm ấm lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3317825/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.