Chương trước
Chương sau
Sau cổ trấn Chu Gia Giác chính là đại lộ Nam Kinh, cả hai sau khi rời khỏi cổ trấn liền tìm một quán để ăn trưa rồi về lại khách sạn nghỉ ngơi, đến chiều mới tiếp tục lái xe đến đại lộ.

Đại lộ Nam Kinh là một con đường thương mại và văn hóa hàng đầu Thượng Hải, là địa điểm du lịch nổi tiếng với các kiến trúc, cửa hàng, câu lạc bộ đua. Tên gọi 'Nam Kinh' được lấy theo tên thủ phủ của tỉnh Giang Tô, đại lộ được chia thành hai phần gồm đại lộ phía Đông và đại lộ phía Tây.

Đại lộ Nam Kinh phía Đông chủ yếu là khu vực phố đi bộ, là trung tâm thương mại với đủ loại cửa hàng mua sắm. Còn đại lộ Nam Kinh phía Tây thì nổi tiếng với các cửa hàng xa xỉ và đắt tiền nhất tại Trung Quốc, những mặt hàng xa xỉ và cao cấp nội ngoại đều có mặt tại đây.

Tề Khuynh và Mặc Huyền Ca chỉ đơn giản là đi dạo ở phố đi bộ tại đại lộ phía Đông, đôi khi sẽ có ghé chỗ này chỗ kia mua ít đồ nhưng cũng không nhiều, bởi cả hai biết bọn họ tới đây không phải để thỏa mãn mua sắm, cả hai tới đây là để tạo kỉ niệm cùng nhau.

Ngày hôm sau, Mặc Huyền Ca phải lên công ty từ sáng sớm, bởi vì nàng đã đáp ứng mẹ mình sẽ quay lại tiếp quản công ty cho nên nàng không thể lúc nào cũng cùng Tề Khuynh một chỗ. Mặc Huyền Ca thức dậy, chậm rãi thay đồ trang điểm rồi rời đi, nàng không có ý định sẽ gọi cô dậy, tối qua cô đã vì nàng mà thức khuya, sáng nay nàng nên để cô ngủ lâu một chút.

Nữ nhân rời đi không lâu thì người trên giường cũng tỉnh, Tề Khuynh nhìn quanh phòng một lúc, xác định người đã đi làm liền bước xuống giường đi rửa mặt.

Hôm nay là ngày 19 sinh nhật Mặc Huyền Ca, Tề Khuynh đã suy nghĩ cả ngày hôm qua làm sao để nàng bất ngờ, dù gì nàng cũng chưa từng nói sinh nhật mình cho cô, chỉ có cô tự biết, cho nên trước khi nàng phát hiện ra điều gì đó thì cô phải chuẩn bị thật là kỹ càng.

___

Mặc thị - trụ sở Thượng Hải.

Công ty mẹ với kiến trúc đồ sộ nằm trong lòng thành phố xa hoa càng thêm bắt mắt, với thiết kế công ty là hình chữ ' G ' độc đáo không theo lối truyền thống đã khẳng định Mặc thị là một công ty có tầm ảnh hưởng lớn trong giới, và nó đang phát triển theo một mô hình đường lối tương lai xa hơn, khi mà lần lượt các công ty con thuộc quyền quản lý của nó đang dần mọc lên trên khắp đất nước.

Để mà nói cho chính xác hơn, thì Mặc thị ở Bắc Kinh chỉ là 1/10 so với Mặc thị ở Thượng Hải, và Mặc gia đã sớm trở thành giới tài phiệt trên mảnh đất Trung Hoa này rồi.

Bước vào công ty từ cửa chính, Mặc Huyền Ca mặt vô biểu tình lướt qua hàng chục nhân viên đi tới thang máy lên tầng, phòng làm việc của nàng nằm ở tầng 6 đỉnh đầu của kiến trúc hình chữ ' G ', từ phòng làm việc nhìn ra ngoài chính là một mảnh sân trống được xây dựng như công viên thu nhỏ, có cây cối xanh tươi mát mẻ cùng hàng ghế đá cho nhân viên công ty có thể tùy thời ra ngoài ngồi để hóng mát nếu không thích không khí trong phòng lạnh.

Mặc Huyền Ca móc áo khoát lên giá rồi ngồi vào bàn làm việc, trên bàn đã để sẵn một tách cafe latte nóng như mọi ngày cho nàng, nàng cầm tách cafe lên, tìm một chỗ trên thành ly để uống sao cho không làm mất đi cái hình được tạo bằng sữa trên đó, nhấm nháp vài cái rồi trả về chỗ cũ, Mặc Huyền Ca mở máy tính, bắt đầu công việc hôm nay của mình.

Lịch trình hôm nay của nàng nói không dày cũng không mỏng, cụ thể là một tiếng nữa nàng phải tham gia họp đại hội đồng cổ đông, sau đó là thay mặt mẹ mình đại diện đi gặp mặt cùng hai ba cái đối tác, tới chiều nàng vẫn phải họp lại với bộ phận quản lý và kinh doanh, nói nôm thì hôm nay nàng có chút nghẹt thở.

Vừa mở máy tính làm việc không lâu thì có một cuộc gọi video tới, người gọi tới là Hàn Mộ Tịch, cũng đã mấy ngày rồi không gặp mặt nói chuyện, chuyện công ty ở Bắc Kinh cũng là thông qua trợ lý mới biết, bây giờ chị gọi đến cũng không biết là muốn nói gì.

Mặc Huyền Ca ấn nhận cuộc gọi, trên màn hình máy tính lập tức hiện ra gương mặt trắng trẻo của Hàn Mộ Tịch, nhìn khung cảnh sau lưng không giống văn phòng trong công ty nàng liền biết người này lại đang lười biếng nằm ở nhà, nàng liền lắc đầu.

" Tôi không ở đó thì cô liền lười biếng như vậy, nói đi, đã mấy ngày rồi cô chưa đến công ty? "

Nàng công nhận năng lực làm việc của người này, cũng công nhận thẻ ngân hàng của người này không thiếu mấy ngày lương đã nghỉ.

Hàn Mộ Tịch mặt cười cười, nói câu không rõ ý vị, " Mấy ngày trước vẫn đi làm đều đều, chỉ có hôm nay mới nghỉ thôi, cũng không phải là tôi lười biếng, chỉ là bất đắc dĩ không thể lết nổi tới công ty. "

Mặc Huyền Ca: ?

Nhìn thấy biểu cảm ngơ ngác của đối phương, Hàn Mộ Tịch liền ngao ngán phẩy phẩy tay, " Bỏ đi bỏ đi, người như cô suốt ngày cắm đầu vào công việc làm sao mà hiểu được tôi đang nói gì, đợi khi nào Tề Khuynh chủ động rồi cô sẽ hiểu. "

Nhắc đến Tề Khuynh dường như Hàn Mộ Tịch lại nhớ ra gì đó, nàng ôm máy tính từ trên bàn để lên đùi, lưng dựa vào sofa. " Cô với em ấy đã cãi nhau à? Hai người đã làm lành chưa? "

Mặc Huyền Ca: ?

" Aizzz, cô cũng đừng nghỉ nhiều, không phải là Tề Khuynh nhiều chuyện nói cho tôi biết đâu, là tôi tự đoán ra. " Tối hôm đó đột ngột nhận được cuộc gọi từ Tề Khuynh hỏi nàng Mặc Huyền Ca đang ở đâu khiến nàng có chút sửng sốt, nàng biết mối quan hệ giữa cả hai đã vượt xa lúc đầu, chỉ là dựa theo tính tình cả hai thì nàng không nghĩ ra được nguyên nhân gì để cả hai phải cãi nhau để người còn lại phải đi kiếm như thế này.

Mặc Huyền Ca nhíu mày, nàng kỳ thực không muốn nhắc tới chuyện đó nhưng Hàn Mộ Tịch cứ rặn hỏi mãi nàng cũng hết cách, dù gì cả hai cũng là bạn bè lâu năm, có một số chuyện nếu chia sẻ được thì nên chia sẻ, biết đâu người ngoài cuộc sẽ có cái nhìn khách quan hơn thì sao.

Dựa theo ngọn nguồn sự việc Mặc Huyền Ca kể, Hàn Mộ Tịch đại khái đã hiểu được tình hình đêm đó, nàng hứng thú nhướng mày nhìn nữ nhân đang từng chút gặm nhấm mùi vị của tình yêu qua màn hình máy tính, cảm thấy người này ở một phương diện nào đó cũng rất giống với người thường mà yếu đuối, không có mạnh mẽ như vẻ bề ngoài thể hiện ra.

" Không nghĩ tới cô đã hãm sâu đến mức độ này, nói tôi nghe xem, cảm giác của cô về chuyện này như thế nào? Cụ thể là về vị hôn thê kia của Khuynh nhi nhà cô. "

Mặc Huyền Ca rũ mi mắt, nghĩ tới nữ nhân tên Thẩm Diệp Nghi kia, lại nghĩ đến quãng thời gian cô ta và Tề Khuynh ở bên nhau nàng đã nhen nhóm khó chịu trong lòng, tại sao sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, lại xuất hiện ngay lúc nàng yêu Tề Khuynh nhất, đã vậy cô ta còn là vị hôn thê hữu danh mà cả Tề Thiên Vũ cũng chấp nhận của cô, còn nàng từ đầu đến cuối đều là người Tề Thiên Vũ chướng mắt nhất.

Nữ nhân day day thái dương, sớm biết có ngày này nàng đã không cùng Tề Thiên Vũ đối đầu. Bây giờ xem ra con đường bước vào cửa Tề gia của nàng còn khó hơn lên trời nữa.

" Còn có thể có cảm giác gì nữa, nếu cô ta biến mất khỏi thế gian này thì tốt biết mấy. " Nói xong liền nhận ra lời nói có phần quá chớn, Mặc Huyền Ca khẽ ho một tiếng, cầm tách cafe lên nhấp một ngụm.

Nàng không thể giống như Mặc Nhan Sâm mẹ của mình được, bà ta cũng vì lợi ích cá nhân mà ra tay giết vợ lẻ của cha nàng, ngay cả đứa con trai riêng của người đó cũng bị bà ta ra tay một cách tàn độc, nếu bây giờ nàng cũng có suy nghĩ đó thì nàng chẳng khác gì một con thú đang trực chờ để tàn sát con mồi như mẹ mình.

Hàn Mộ Tịch dường như cũng bị lời nói của Mặc Huyền Ca dọa sợ, nhưng nghĩ theo một hướng khác thì chính là Mặc Huyền Ca đang tâm trạng bất ổn nên mới thốt ra những lời như vậy, chung quy cả hai đã làm bạn lâu năm, cô tin tưởng bạn của mình chỉ nhất thời nóng nảy chứ thật sự không có ác ý.

" Không còn gì nữa thì tôi tắt máy đây, một lát nữa tôi còn phải họp, cô chán quá thì đi tìm tiểu bảo bối của mình đi, đừng làm phiền tôi. " Nói xong không chút lưu tình ấn tắt máy, Mặc Huyền Ca nhìn đồng hồ, chỉ còn 15 phút nữa là đến giờ họp, nàng mở điện thoại, vào giao diện WeChat với Tề Khuynh nhắn một câu rồi gửi đi.

___

Chiều - 5 giờ, Tề Khuynh canh đồng hồ, xác định giờ này người cũng đã tan làm liền lấy điện thoại ra, phát hiện trên đó sớm đã xuất hiện tin nhắn từ người đó gửi đến từ lúc sáng cô liền hoảng hồn ấn vào xem. Tin nhắn được gửi lúc 7 giờ 45 phút, mà giờ đó cô hoàn toàn không cầm điện thoại nên cũng chả hay biết gì, đến chiều khi mọi thứ đã xong cô mới dòm đến điện thoại, thành ra tin nhắn được gửi đến từ lúc nào cô cũng không hay.

Nội dung tin nhắn cụ thể hỏi cô đã thức chưa, có muốn ăn gì không để nàng kêu người mua mang đến, nhưng bây giờ cũng đã 10 tiếng kể từ lúc tin nhắn được gửi, cô cũng không biết nên trả lời lại nàng thế nào.

Suy nghĩ một hồi cô quyết định gửi đi ba chữ ' thật xin lỗi ' trước, sau đó mới nhắn thêm " Chị tan làm có thể đến Mặc gia trang không? Em đang ở đây. "

Tin nhắn được gửi đi lập tức nhận được phản hồi, đầu bên kia thả một nút like.

...

Chưa đầy 10 phút tiếng dừng xe đã vang lên trước cổng, cánh cửa của chiếc Roll Royce mở ra rồi đóng vào một cái cạch, sau đó là tiếng cửa gỗ chuyển động, rất nhanh bóng hình của nữ nhân xinh đẹp đã hiện ra ngay trước mắt.

Mặc Huyền Ca bước đi thanh thoát đến phía trước bàn gỗ, trên đó nghiễm nhiên đã xuất hiện ba bốn đĩa thức ăn còn nóng hổi, kế bên còn có cả bầu rượu cùng hai cái chén nhỏ để rót rượu, nhìn chung thật giống một buổi tiệc nhỏ tự làm. Chỉ là, thức ăn đã bày ra vậy còn người đâu? Nàng đã đến rồi mà người còn chưa đến sao?

Nhìn bàn thức ăn nghi ngút mùi thơm làm nữ nhân hứng thú không thôi, nàng không biết chúng từ đâu mà có, cũng không biết vì dịp gì mà nó lại xuất hiện ở đây, còn cả Tề Khuynh nữa, cô như này là muốn tạo bất ngờ cho nàng sao.

***

Nội dung phần này hơi dài nên mình tách làm 2 chương, chương (2) sẽ được đăng ngay thứ 2 để không làm lỡ nhịp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.