" Ngồi đi "
Hoàn toàn không nghe ra một chút cảm xúc.
Lòng ngực Tề Khuynh như bị một tảng đá vô hình đè nặng, lớp phòng bị cuối cùng cũng đã được bật lên, cô chậm rãi tiến đến ngồi đối diện người phụ nữ.
Nếu phải làm một phép so sánh, Tề Khuynh chắc chắn sẽ ví người phụ nữ trước mặt này như một khóm hoa hồng, vừa đẹp đẽ quyến rũ nhưng cũng không kém phần gai góc, chỉ để nhìn chứ không thể chạm.
Mặc Nhan Sâm một chút cũng không nhìn đến thiếu nữ xinh đẹp ngồi đối diện, mi mắt khẽ động cũng chỉ nhìn vào duy nhất một trang sách, có lẽ có thứ gì đó thú vị bên trong đang thu hút bà.
5 phút yên tĩnh trôi qua.
Sự kiên nhẫn của Tề Khuynh đang dần mai một, cô nhớ lại một sự kiện. Lần đầu cô gặp Mặc Huyền Ca cũng chính là như thế này, nàng kéo cô về phòng làm việc xong lại bỏ cô đứng một xó, lúc đó cô cũng vô cùng kiên nhẫn mà đứng yên không lên tiếng suốt 2 tiếng đồng hồ, đến khi nàng làm việc xong thì hai người mới chính thức có một cuộc nói chuyện.
Tề Khuynh cũng chẳng nhớ nỗi vì sao mình lại đứng yên chịu thiệt như vậy, có lẽ vì dáng vẻ nghiêm túc lúc làm việc của nàng đã thu hút mình, chứ như bây giờ thì Tề Khuynh chỉ muốn đứng bật dậy, hỏi người phụ nữ trước mặt là Mặc Huyền Ca đâu xong rồi chạy đi.
Dường như nghe được suy nghĩ của thiếu nữ, Mặc Nhan Sâm cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-ngai-suy-tinh-roi/3588211/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.