Không khí buổi sáng tươi mát trong trẻo, nhưng Mặc Huyền Ca lại cảm giác gương mặt nóng bừng lạ thường, nàng đang đỏ mặt sao? Đỏ mặt vì cô nói thích nàng? Mặc Huyền Ca ái ngại dời đi ánh mắt, nàng đứng lên đi cách xa cô khoảng hai mét.
" Chắc em đói rồi phải không? Để tôi đi mua chút cháo ăn sáng cho em. " Tề Khuynh gật đầu, cô biết nàng đang không tự nhiên nên cũng không giữ nàng lại, mà cô cũng không chắc là nàng có thật sự tiếp nhận được hay không, chí ít nên để nàng từ từ suy nghĩ.
Cánh cửa nhẹ đóng lại, Mặc Huyền Ca đi rồi, Tề Khuynh ngồi dựa vào thành giường sâu kín thở dài. Thích nàng thì cũng đã nói rồi, nhưng vẫn có một số chuyện cần được giải quyết để mối quan hệ của cả hai được tiến xa hơn.
Biết tin em gái mình đã tỉnh, Tề Thiên Vũ bỏ việc lên công ty để chạy đến bệnh viện xem liền em gái mình. Hắn đẩy cửa bước vào, chỉ hai sải chân đã có thể tới bên giường bệnh em gái mình.
" Anh vừa nghe bác sĩ nói em đã tỉnh, em bây giờ sao rồi? Có cảm thấy đau ở đâu không? "
Tề Khuynh lắc đầu, ánh mắt ý vị nhìn anh trai mình.
" Tai nạn lần này, anh đã cho người điều tra chưa? " Cô dường như cũng nhận ra sự lạ thường của vụ tai nạn này, nó chỉ có thể là cố ý sắp đặt chứ không thể nào trùng hợp như thế.
Nhắc đến đây, ánh mắt ôn hoà của Tề Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-ngai-suy-tinh-roi/3376246/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.