Người dịch: Giang Uyển Quỳnh
Ánh mặt trời xuyên qua song cửa sổ. Dung Khanh nằm trên giường, lông mi run lên, ngón tay cử động vài cái. Chàng mở mắt ra muốn đứng lên nên động nhẹ vào vết thương. Chàng lấy tay chống người dậy, mê mang nhìn bốn phía. Dung Khanh nhìn cách sắp xếp trong phòng. Chàng thấy cách đó không xa có sách y cùng với dược liệu được để gọn gàng theo gió đưa hương bay đi. Đột nhiên ngực đau đớn làm cho sắc mặt Dung Khanh trắng bệch. Chàng sờ ngực mình: "Vậy là mình được người ta cứu chữa."
Dung Khanh nghĩ: "Bản thân rõ ràng là bị kẻ cắp bắn trúng tên mà rơi xuống vách núi, nhưng tại sao mình lại ở chỗ này? Mình nhất định phải sớm ngày tìm được Thần Y Cốc mà người đời tương truyền mới được. Phụ hậu nhiễm trọng bệnh bây giờ lại hôn mê bất tỉnh. Thái Nữ tỷ tỷ phải ở kinh thành cùng người lo việc chu toàn nên không thể rời kinh được. Lần này mình mượn cớ ra ngoài nhưng không ngờ tới là không thể lừa được Thương Chi quý quân." Đôi mắt Dung Khanh hơi lạnh, "Hiện tại, nhị hoàng nữ do Thương Chi quý quân sinh ra cùng với Thái Nữ tỷ tỷ tranh đấu gay gắt. Mẫu hoàng còn cần điều đình. Thật sự phải nói không hổ là Thương Chi quý quân. Nhưng cũng nhờ vận may của mình tốt mà có thể nhặt được cái mạng này về."
Dung Khanh tinh tế nhìn phòng trong bài trí cười khẽ: "Xem ra thật sự là chính mình mạng lớn." Chỉ là trong mắt ý cười cũng không thâm đạt, nhớ tới ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-y-nu-sung-phu/216313/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.