Người dịch: Giang Uyển Quỳnh
Tạ Quân nói chuyện với Lam Nhiễm rất vui. Lúc rời đi, bà còn có chút bất đắc dĩ cùng kỳ vọng.
Tạ Đình Ngọc chống cằm, đôi mắt chớp chớp nhìn Lam Nhiễm:
- Lam Nhiễm tỷ, ngươi nói xem, trên đường có phải tỷ của ta gây rất nhiều phiền toái cho ngươi không?
Lam Nhiễm ngây người, lắc đầu.
Tạ Đình Ngọc quay đầu nhìn Tạ Tĩnh Hoa đang vẽ xoắn ốc trên mặt đất thì nổi da gà một trận. Đột nhiên chàng nhớ tới lúc trước Dung Khanh có hồi âm cho mình. Trong thư nói đến việc người Dung Khanh thích đẹp bao nhiêu, tốt bao nhiêu làm cho Tạ Tĩnh Ngọc tưởng rằng Dung Khanh bị kích thích mới như vậy. Nhưng bây giờ chàng cảm thấy đây là sự thật.
Tạ Đình Ngọc tò mò quan hệ giữa hai người nên hỏi trắng ra:
- Ngươi và Dung Khanh đang ở bên nhau?
Lam Nhiễm đang uống trà nghe Tạ Đình Ngọc hỏi thì nghẹn lại. Nàng nhanh chóng cầm khăn tay lau khóe môi, không mất mặt mũi, tai ửng đỏ, tay run run:
- Công tử vì sao hỏi ra lời này?
Tạ Đình Ngọc chán đến chết chống mặt ngáp:
- Không có gì. Ta chỉ quan tâm đến hôn nhân đại sự của biểu đệ thôi.
Lam Nhiễm nhấp môi, sửng sốt trong chốc lát nói:
- Ừ, ta và chàng ở bên nhau.
Tạ Đình Ngọc không ngờ là Lam Nhiễm sẽ nói trắng như vậy. Có rất ít nữ tử nguyện ý thừa nhận có tình yêu với nam tử. Tạ Đình Ngọc nhìn về phía Lam Nhiễm đang mân mê chén trà, mi mắt tú lệ như tiên. Chàng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-y-nu-sung-phu/1160092/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.