Người dịch: Giang Uyển Quỳnh
Dung Khanh rất đẹp. Nhưng trước đây Lam Nhiễm không nghĩ nhiều về phương diện này. Bấy giờ nàng thông suốt rồi. Nàng cảm thấy Dung Khanh điểm nào cũng tốt. Dung Khanh cao hơn Lam Nhiễm không ít, có nét thanh niên ngây ngô, cũng có nét trưởng thành hơn.
Lam Nhiễm buông quyển sách. Nàng chống cằm nhìn Dung Khanh. Dáng người Dung Khanh đĩnh bạt như một cây trúc xanh đứng thẳng. Vành tai ửng đỏ của chàng đập vào mắt Lam Nhiễm. Lam Nhiễm giật mình cười khẽ: "Gương mặt này của mình xem ra cũng có vài phần tác dụng."
Lam Nhiễm lấy mâm đưa đến trước mặt Dung Khanh, giọng nói nhu hòa:
- Buổi sáng mà không ăn thì có hại cho dạ dày. Ăn một chút đi.
Dung Khanh chớp chớp mi mắt. Chàng nhìn Lam Nhiễm có chút mê mang nhưng vẫn nhận điểm tâm, nhẹ nhàng cắn một miếng.
"Vui quá! Nhiễm Nhiễm đưa đồ ăn cho mình. Nàng quan tâm mình. Mình dùng cơm lần này thực sự quá đỉnh rồi. Hoàn mỹ."
Lam Nhiễm nhìn cái miệng nhỏ của Dung Khanh ăn xong thì đột nhiên cười ra tiếng.
- Khanh Khanh, ngươi trông giống một chú thỏ nhỏ nhỉ?
Giọng nói dễ nghe của Lam Nhiễm nhẹ nhàng mà bay vào tai Dung Khanh.
Không biết có phải vì những lời này hay không mà Dung Khanh đột nhiên cứng đờ, kinh ngạc không thôi.
Dung Khanh như vậy thì cảm thấy rất đáng yêu. Cuối cùng nàng đã hiểu vì sao mà những học sinh tiểu học lại thích trêu đùa nữ sinh mình thích rồi. Bởi vì nó rất thú vị mà.
Dung Khanh ngẩng đầu lên thì liền chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-y-nu-sung-phu/1160087/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.