Người dịch: Giang Uyển Quỳnh
Lam Nhiễm nhìn ra Dung Khanh có vẻ thất thường thì trong lòng lo lắng.
"Không phải là do vừa rồi mình làm hơi quá chứ? Vậy phải làm sao mới tốt đây?"
Dung Khanh nắm chặt tay Lam Nhiễm như muốn nhập làm một. Tức khắc ngực Lam Nhiễm đập nhanh, bên ngoài nàng ra vẻ thong thả, nhẹ giọng nói:
- Có muốn đi câu cá hay không?
Dung Khanh đáp:
- Được.
Dung Khanh nhìn thân ảnh lay động của Lam Nhiễm theo từng bước đi.
"Chỉ cần có ngươi bên cạnh thì đi nơi đâu cũng đều được cả."
Dung Khanh cảm thấy cuộc đời này điều may mắn nhất là đã gặp được Lam Nhiễm. "Mọi người đều nói thân phận của mình cao quý, tài nghệ song toàn nhưng mình không cảm thấy sung sướng chút nào. Đời này mình được thư thả, phóng túng nhất cũng chỉ là lúc ở bên cạnh Lam Nhiễm.
Dung Khanh nhìn Lam Nhiễm mỉm cười dịu dàng với mình. Dù cho bên đường có bao nhiêu thứ thú vị thì đều không khiến cho chàng hứng thú được. Trong lòng, trong mắt chàng đều là hồ ly ngọc diện Lam Nhiễm mà thôi.
Dung Khanh xem cá bơi qua bơi lại trong hồ thì mắt sáng lên. Chàng giao tiền cho chủ quán rồi chọn một con cá mình thích.
Bởi đám cá này cũng giống như Lam Nhiễm vậy, rời xa huyên náo, không hỏi thế sự, một thân trong sạch, hành y tế thế mà thong dong không ràng buộc.
Nhưng là con cá này không cho Dung Khanh chút mặt mũi nào. Dung Khanh giơ tay bắt thì con cá tránh thoát nhanh chóng. Dung Khanh bị chọc tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-y-nu-sung-phu/1160081/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.