Hai ngày nay trời đẹp, Trương gia muốn nhân dịp thời tiết tốt dọn vào trong huyện.
Nhưng trong nhà không nỡ bỏ lại quá nhiều đồ vật, vừa lúc Trương thị mới vừa đưa tiền cho Trương Hữu Thược giao tiền cho thư viện trong huyện, sờ sờ túi tiền, không nỡ gọi người đến giúp mình chuyển nhà.
Hắn tính toán một vòng, cuối cùng nhớ tới A Nguyễn cùng với Thê Chủ tú tài nghèo Ngụy Mẫn kia của hắn.
"Cái đồ đê tiện kia ngày mai về nhà mẹ phải không?" Ngón tay Trương thị khảy tiền đồng cùng mấy nén bạc vụn trên mặt bàn mấy cái, hừ lạnh nói: "Ta cũng không trông cậy hắn trở về có thể mang cho ta thứ gì, gọi hắn và tên Thê Chủ tú tài nghèo kia dọn nhà cho chúng ta là được rồi.
Nàng nếu làm không xong, gọi cho tên lão đại Ngụy gia kia cùng tới hỗ trợ, nếu buổi trưa không ăn cơm thì trước khi trời tối hẳn là có thể dọn xong."
Trương lão đại cảm thấy cái này kế hoạch vô cùng tốt, vừa tiết kiệm tiền vừa dùng ít sức, nhưng nếu A Nguyễn không chịu thì sao?
Trương thị nghe vậy đôi mắt một nghiêng, tay đập lên trên bàn một cái, lớn tiếng nói: "Hắn dám phản chắc! Ta nuôi hắn nhiều năm như vậy, đổi được có ba lượng bạc, còn chưa đủ tiền đọc sách một năm của bảo bối ta đâu, ta hiện tại chỉ sai hắn làm việc cũng không được chắc?"
Trương thị sai A Nguyễn đã quen thói, cảm thấy hắn không dám không tới, kêu cho người gửi lời nhắn đến A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-sung-phu/3359725/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.