Không ngờ khi bàn tay Đồng Khải Tuấn đang định luồn xuống nơi thần bí, cả cơ thể dưới thân đột nhiên trở nên lạnh lẽo, hầu như không còn một chút hơi ấm của con người. Hắn hoảng hốt ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn vẫn là gương mặt lạnh nhạt ấy, nhưng đôi mắt xám tro trong suốt đã trở thành huyết đồng. Giống như yêu tinh vậy.
Dục vọng trong người thoáng chốc rơi xuống đáy cốc, Đồng Khải Tuấn bật người lùi lại về sau, đôi môi mấp máy:
"Cô là..."
Trong cơ thể Dục Niệm Nô vẫn luôn chứa một cột tín hiệu liên kết với phòng thí nghiệm, bây giờ đột ngột bị cắt đứt, nguồn năng lượng trong cơ thể tức khắc bị mất khống chế, không ngừng bạo động, Niệm Nô một mím môi, lập tức tách ra một tế bào nhỏ tan chảy vào điện thoại gần sát bên gối. Cùng lúc đó, cơ thể của cô cũng lập tức nổ tung.
Cả căn phòng bốc cháy dữ dội, Đồng Khải Tuấn bị năng lượng của Niệm Nô hất văng vào tường, đau đớn đến hôn mê bất tỉnh.
"Mau mau dập lửa!"
"Cháy nhà rồi!"
"Tiểu thiên thần đang ở trong đó, mau chạy vào trong cứu người ra."
Đạo diễn Văn và nhân viên của đoàn đều cuống cuồng chạy tới dập lửa. Có người đàn ông xối ướt người chạy vào đám lửa tông văng cửa phòng. Một lát sau, đội xe cứu hỏa cũng chạy tới, chuyên nghiệp khống chế không cho lửa lây sang các phòng khác. Mà người đàn ông kia cũng đã cứu được Đồng Khải Tuấn chạy ra.
Vẻ mặt của đạo diễn Văn hết sức khó coi nhìn Đồng Khải Tuấn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tien-si-dien-cuong-che-tao-nguoi-may-duc-niem-no/1517373/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.