Thẳng đến khi tiếng nhạc dừng lại, trong đại điện truyền ra âm thanh quần thần quỳ lạy lần nữa, nàng mới lộ ra khuôn mặt tươi cười hướng về phía Tiêu Ấu Thanh, đôi mắt tràn đầy ôn nhu nói: "Mọi chuyện đã xong, đi thôi."
Tiêu Ấu Thanh nắm tay nàng, nhanh chóng cảm giác được trong lòng bàn tay nàng tất cả đều là mồ hôi: "Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà ngươi không muốn làm Thái tử sao?"
"Công thành vi hạ, công tâm vi thượng, có thể khiến tướng theo mà không có máu mới là đường của Vua. Chỉ là nếu không phải rơi vào tình huống bất đắc dĩ thì ai lại muốn nhìn thấy cảnh máu chảy thành sông chứ."
Bá quan rời khỏi xong liền thay triều phục chạy tới cửa phía đông Thượng Thư ty chúc mừng Hoàng hậu, các giám ty bên đường, và binh lính đứng canh giữ đều cực kì nghiêm trang, ai cũng có mặt đày đủ, chỉ có huynh trưởng của Tiêu Ấu Thanh là vào hôm qua mới được nhận chiếu về kinh.
Sau khi Vệ Hoàn trở về Đông Cung liền ban thưởng cho bách quan trong triều đình.
"Bái kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi điện hạ." Tông Nhân chấp đôi tay nhỏ bé tròn trịa của mình quỳ xuống nói.
Vệ Hoàn đổi lại thường phục xong liền chống bàn ngồi nghiêng trên giường: "Là ai dạy ngươi?"
"Bẩm điện hạ, là tiểu nhân." Cung nhân đứng ở phía sau Quận vương trả lời.
"Ngô nội nhân nói lúc có người ngoài thì phải gọi là điện hạ, lúc không có người khác mới có thể gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thu-vuong/2912545/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.