Author: Lục Lạc Nhi
Chúng phương hoa lạc động huyên nghiêm
Chiếm tận phong tình hướng tiểu viên
Sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiên
Ám hương phù đông nguyệt hoàng hôn...
(Bài Sơn mai tiểu viên, tác giả Lâm Bô, thời Tống,Trung Quốc)
Gió nổi lên bốn bề, mây đen kéo đến, sấm nổ chớp rền, những hạt mưa triễu nặng bắt đầu đổ xuống, sét đánh rạch ngang bầu trời chói mắt. Giữa lúc đất trời mù mịt, một người một ngựa phóng nhanh qua các con phố ở Tây An, hắn không ngại mưa to gió lớn, chỉ chăm chăm bảo vệ gói đồ trong lòng. Vừa đến trước cửa Lăng phủ, hắn đã lật người xuống ngựa, đập mạnh lên cánh cửa: “Có ai không, có ai không? Mau mở cửa cho ta.’’ Hạ nhân nghe tiếng đập cửa hơi tức giận, trời đang mưa như trút nước, ai lại rảnh rỗi viếng thăm Lăng gia vậy. Huống chi chủ tử không có ở đây, bên trong lại có ba vị khách quý, thành chủ và thiếu chủ đều đã dặn dò nhất định phải hầu hạ chu đáo. Nghĩ thì nghĩ vậy, hạ nhân cũng không dám chậm trễ lập tức mở cửa ra, nghe tiếng người kia vội vã như thế, chắc hẳn phải có chuyện gấp.
Người nọ thấy cửa mở, không kịp xuất trình thẻ bài đã vội xông vào, vừa lướt qua đã hét lên: “Ta là Lộng Ngọc.’’ Hạ nhân còn chưa hoàn hồn đã bị hai chữ Lộng Ngọc dọa sợ, Lộng Ngọc là thân tín của thiếu chủ, luôn luôn theo sát ngài như hình với bóng. Bây giờ hắn ta lại xuất hiện ở đây, bộ dạng còn vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thu-phu/2509901/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.