Author: Lục Lạc Nhi
Ở Tây Ngôn quốc, nàng được gọi là Tuyên Lạc Nhi, mang thân phận là con gái út của Tuyên vương gia. Trong cả hoàng tộc lúc bấy giờ, tìm mỏi mắt chỉ có mình nàng là nữ nhi duy nhất, điều này càng khiến thân phận của nàng trở nên hết sức đặc biệt. Lại vì một lời nói của Hoàng hậu, mà việc chăm sóc hai Hoàng tử song sinh đã được giao cho nàng. Thời gian nàng ở trong cung còn nhiều hơn ở Tuyên vương phủ, gặp các huynh trưởng thì ít mà giáp mặt Thiên Tần, Thiên Huyền thì nhiều. Dù trong ba người, chỉ có nàng vẫn giữ được ký ức nhưng với biểu hiện dính người của hai người kia, nàng hoài nghi liệu họ có đang đóng kịch lừa nàng hay không. Nhưng thời gian mười lăm năm ở bên cạnh đã xóa bỏ hoàn toàn nghi hoặc của nàng, Thiên Tần và Thiên Huyền thật sự không còn nhớ gì cả. Vậy mà lại một lần nữa bị nàng thu hút, ở bên cạnh nàng, nhưng lần này lại có sự khác biệt lớn, là nàng chăm sóc bọn họ, chứ không phải họ chăm sóc nàng.
Lạc Nhi vẽ thêm một nét, hoàn thành bức tranh thủy mặc, sau đó đặt bút xuống nghiêng mực, nhìn ngắm tác phẩm của mình một lần nữa. Rồi mới hài lòng bảo cung nhân bên cạnh: “Mang bức họa này về Tuyên vương phủ, mẫu phi của ta chắc đang đợi quà chúc thọ đấy!’’ Hạ nhân cung kính cúi đầu vâng lệnh, cẩn thận cuộn bức họa trên bàn lại, rồi bước ra ngoài. Nàng thở dài một tiếng, đứng lên bước ra khỏi cửa, cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thu-phu/2509881/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.