Author: Lục Lạc Nhi
Ngày Lạc Nhi lên đường rời khỏi Thiên giới, cũng là ngày Tần Lục phải quay trở về Âm Tư Môn, còn Huyền Vũ thì bế quan tại thác Thiên Ngân. Hai người họ không đến tiễn nàng đi, chỉ có Hàn Nguyệt và đám Bạch Hổ, Thanh Long là vẫn kéo nhau đến, mặc kệ cho nàng đã bảo không cần. Lạc Nhi trừng mắt với hai người đứng sau Hàn Nguyệt, chịu đựng cái ôm thật chặt từ nàng ấy, Lạc Nhi dường như không thở nổi. Thanh Long đón lấy ánh mắt của nàng, nhún vai đầy vẻ bất lực, còn Bạch Hổ thì như muốn nói: “Ta đã cố hết sức. Nhưng tỷ muội các người rất giống nhau. Đều cứng đầu như thế!”
Không trông cậy được gì vào hai người ấy, Lạc Nhi đành phải đưa mắt cầu cứu sư phụ. Nhưng vị sư phụ đại nhân kia lại rất điềm tĩnh, đôi mắt đen tuyền lóe lên một tia trêu chọc, sau đó truyền âm mật với nàng: “Lạc Nhi! Cảnh tượng Hàn Nguyệt chịu ngoan ngoãn thế này thật hiếm có. Con quả thật có thiên phú khiến sư tỷ mềm lòng!’’ Nàng thật sự hết nói nổi, không thể nhờ người vậy chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi. Lạc Nhi thở dài một tiếng, vòng tay ôm lấy Hàn Nguyệt rồi nói: “Sư tỷ! Tỷ cứ như vậy sẽ khiến muội bị chiều hư mất. Năm xưa chẳng phải tỷ cũng đã từng rời Thiên giới đi lịch luyện hay sao. Nay đến lượt muội cũng vậy, tỷ đừng quá lo lắng mà.”
Hàn Nguyệt buông nàng ra, hai tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: “Có thể giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thu-phu/2509867/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.