Author: Lục Lạc Nhi
Nàng đã tỉnh lại mấy ngày rồi, vẫn rất ngoan ngoãn làm con rùa rụt cổ, hằng ngày an nhàn dưỡng thương ở Tuế Vân cung. Ngoại trừ bọn người Bạch Hổ, Thanh Long đến thăm, thì dù là một người nàng cũng không chịu tiếp. Sư phụ của nàng vẫn đang bế quan, dưới sự giúp đỡ của Huyền Vũ, mỗi ngày nàng đều đến thăm Mẫn Nguyên. Nói là đến thăm nhưng chưa bao giờ nàng được nhìn thấy sư phụ, cách một lớp tiên chướng dày đặc, luồng linh khí ở bên trong vô cùng mạnh mẽ là của sư phụ nàng. Những lúc như vậy, Lục Lạc Nhi chỉ lặng lẽ hành lễ khấu đầu: “Sư phụ, Lạc Nhi vẫn bình an.” Sau đó lại trở về Tuế Vân cung với Hàn Nguyệt.
Khi Huyền Vũ có việc bận, Thanh Long, Bạch Hổ lại đến chơi với nàng, nhìn thấy cuộc sống nhàn nhã của nàng hiện tại, Thanh Long nhướng cao hàng chân mày: “Ta chưa từng thấy Thượng tiên nào nhàn nhã hơn muội đấy!” Lạc Nhi trừng mắt với hắn, lắc lắc cánh tay được quấn băng trắng: “Nếu huynh thích, muội sẵn sàng khiến huynh có được cơ hội “nhàn nhã” như muội.” Đầu ngón tay vươn ra chạm khẽ vào cánh tay của nàng, vuốt một đường cong dọc theo cánh tay, Thanh Long lắc đầu cảm thán: “Huynh không thích loại yên tịnh này, muội cứ từ từ thưởng thức đi.”
Lúc này, Bạch Hổ cũng vừa đi vào, nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người các nàng, khẽ bật cười: “Huynh không ngại giúp muội một tay đâu.” Lạc Nhi vẫy vẫy gọi hắn lại gần, Bạch Hổ nhanh chóng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thu-phu/2509825/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.