Trương Thanh Vân đứng một bên nhìn chuyện xảy ra, có chút lúng túng nghiêng đầu nhìn Ninh Tây, đáng tiếc hiện tại Ninh Tây cúi đầu, tóc dài xõa ra che kín gò má, hắn thấy không rõ sắc mặt của cô ấy.
Thu hồi ánh mắt, nghĩ, Thường Thời Quy đối với Ninh Tây, thật sự là quá tốt.
Vừa lúc đó, Tưởng Vân vốn là bị hai hộ vệ ngăn cản đột nhiên xông tới, ôm chặt lấy Thường Thời Quy.
Thường Thời Quy duỗi mạnh tay đẩy Tưởng Vân ra, bởi vì lực đạo lớn, Tưởng Vân bị ngã xuống đất.
"Cộc, cộc, cộc."
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Tưởng Vân nằm trên mặt đất ngẩng đầu lên nhìn, nhìn thấy Ninh Tây đi tới.
"Tây Tây, anh..."
Thường Thời Quy nhìn thấy Ninh Tây, khuôn mặt lúng túng hoảng loạn.
Ninh Tây nhìn hắn, đưa ngón trỏ đặt lên môi, sóng mắt lưu chuyển ra ngàn vạn nhu tình.
"Xuỵt, không cần giải thích, em tin tưởng anh."
Từ Châu ngồi ở trên ghế lái nhìn động tác của Ninh Tây, trong lòng rạo rực, lập tức dời ánh mắt đi không dám nhìn nữa.
Đúng là vưu vật, chỉ một động tác đơn giản của cô cũng có thể câu dẫn người khác, trách gì có thể khiến ông chủ mê đến mức thần hồn điên đảo.
"Tưởng tiểu thư, "
Ninh Tây mỉm cười đi đến bên cạnh Tưởng Vân, từ trên cao nhìn xuống
"Trên đất vừa lạnh vừa bẩn, nằm thoải mái không?"
Khi nhìn Ninh Tây, Tưởng Vân lập tức đem nước mắt ngừng chảy, đứng lên oán hận nhìn Ninh Tây:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932238/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.