Trương Thanh Vân dừng xe ở cục cảnh sát, Ninh Tây lấy điện thoại di động ra gọi cho Thường Thời Quy một cú điện thoại.
"Thời Quy..."
Ninh Tây nghiêng đầu nhìn cục cảnh sát, bên trên có ngọn cờ đang tung bay.
"Em hôm nay đã quyết định, vốn là nghĩ sang năm sau mới làm".
Còn hơn hai tháng nữa là tết, cô muốn cùng Thường Thời Quy trải qua một cái tết ấm áp với nhau, bởi vì đã lâu rồi cô không được hưởng không khí ngày Tết Trung Quốc.
Nhưng kế hoạch này chỉ có nước tan vỡ. Cô biết rõ chỉ cần mình bước chân vào cửa chính cục cảnh sát, chuyện sẽ truyền ra ngoài ngay lập tức. Địa vị Thường gia như vậy, làm sao có thể chấp nhận cho một người phụ nữ như cô vào cửa?
Nhưng thế cũng tốt, có một số việc... Sớm muộn gì cũng phải đau một hồi.
"Tây Tây, em ở đâu?"
Thường Thời Quy nghe giọng nói của Ninh Tây có chút lưỡng lự, vội vàng đứng lên đẩy cửa phòng họp đi ra, bỏ mặc mấy người quản lý ngơ ngác nhìn nhau trong phòng họp, đi ra ngoài hành lang, "Tây Tây?"
"Em ở cục cảnh sát."
Ninh Tây miễn cưỡng cười cười, nhưng nụ cười tươi tắn này lọt vào mắt của Triệu Hồng, khó coi đến cực điểm.
"Em..."
Thường Thời Quy đột nhiên nghĩ cái gì, nắm chặt di động,
"Mặc kệ em muốn làm gì, anh cũng sẽ giúp em."
"Cảm ơn anh, "
Ninh Tây ngửa đầu tựa lên ghế,
"Thời Quy, cảm ơn anh."
Ninh Tây cúp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932200/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.