Ngón tay Ninh Tây trắng nõn dài nhỏ, chiếc nhẫn kim cương đeo ngón tay cô, vô cùng rực rỡ.
Trương Thanh Vân vụng trộm liếc mắt chiếc nhẫn khiến người ta lóa mắt kia, nghĩ, gom tất cả tài sản của hắn cũng không mua nổi. á.
Triệu Mạnh và Đào Thận Ngôn chỉ đạo mấy nhân viên củac ửa hàng hoa đem toàn bộ hoa hồng vào trong nhà, sau đó cười hì hì đi phòng khách. Đào Thận Ngôn chạy trước mặt Ninh Tây:
"Đa tạ Ninh tỷ đã đồng ý tiếp nhận một người không hiểu phong tình như Thường ca."
"Đúng vậy, đúng vậy, " Triệu Mạnh gật đầu nói, "Ủy khuất chị rồi."
Bị hai người chọc cho bật cười, Ninh Tây đứng dậy đem một bố hoa hồng màu lam cắm vào bình hoa:
"Nếu hai người đã có lời, tôi sẽ nể mặt, không chê anh ấy."
"Vậy chúng em yên tâm, "
Đào Thận Ngôn vẻ mặt cười xấu xa lấy điện thoại di động ra,
"Hiện tại toàn bộ thế giới đều biết chị và Thường ca sẽ kết hôn, hai người định bao giờ thì tổ chức, bọn em còn chuẩn bị hít không khí vui vẻ nữa."
Ninh Tây không nghĩ tới Đào Thận Ngôn lại đem chuyện này đăng lên blog, nhìn Thường Thời Quy ý cười đầy mặt, liền đoán được bọn họ đã thương lượng trước,, vì vậy giơ lên tay, lộ ra chiếc nhẫn xinh đẹp,
"Nhẫn cũng đã đeo rồi, hôn lễ..."
Ninh Tây hé miệng cười cười, nhìn qua Thường Thời Quy không nói lời nào.
Đối với rất nhiều người mà nói, hôn lễ là buổi lễ long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932144/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.