Thường Thời Quy thị sát hết các chi nhánh con của công ty, sau đó cùng ăn cơm với các quản lý thì nhận được điện thoại di động của Ninh Tây.
"Cái gì?"
Thường Thời Quy hơi thất thố làm thìa đụng vào miệng chén phát ra âm thanh chói tai.
"Tây Tây, em ăn cơm trưa trước đi, anh sẽ tới ngay, anh đi cùng em."
Thường Thời Quy cúp điện thoại, đứng dậy nói:
"Ngại quá, trong nhà xảy ra chút chuyện gấp, tôi phải đi trước."
Mấy người ngồi đó nhốn nháo nói việc nhà quan trọng hơn, cần phải về thì nên về. Đến khi Thường Thời Quy đi rồi họ mới tò mò thầm nghĩ không biết có chuyện gì mà ông chủ trước đây luôn trầm ổn bình tĩnh hôm nay lị vội vàng như thế?
"Ninh tiểu thư, mời ngồi."
Đội trưởng Lý rót một chén trà để trước mặt Ninh Tây. Nhìn thấy Ninh Tây mắt sưng đỏ, trên mặt trang điểm có vẻ hơi đậm so với những lần gặp trước đây, vẻ mặt có vẻ bình thường nhưng bàn tay lại đang run nhẹ.
"Cảm ơn."
Ninh Tây bưng chén trà lên uống một ngụm, trà hơi nóng, nhưng cô cũng chẳng để ý đến,
"Đội trưởng Lý, có thể nói qua cho tôi biết một chút về vụ án được không?".
Đối mặt với loại tội phạm hung hãn, đội trưởng Lý cũng không hề e ngại sợ hãi, nhưng trước mắt là một cô gái yếu đuối, hắn sợ nói gì đó không đúng sẽ chạm phải nỗi đau của cô. Đội trưởng Lý khó xử nhìn về phía cảnh sát Lưu, ném việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932132/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.