Quay hết cảnh quay của mình, Ninh Tây tìm nơi hẻo lánh ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra gọi cho Thường Thời Quy.
"Xin lỗi, chờ một chút, "
Thường Thời Quy ngắt lời Từ Châu đang báo cáo, lấy điện thoại ra ấn nút nghe máy.
"Thời Quy."
Thường Thời Quy không tự giác lộ ra nụ cười vui vẻ,
"Tây Tây, quay phim mệt không?"
"Không mệt ".
Ninh Tây nhận đồ uống Tiểu Dương đưa tới, uống một ngụm, thấp giọng nói,
"Chỉ là thấy nhớ anh thôi."
Nghe Ninh Tây nói như thế, Thường Thời Quy cũng phải đỏ mặt, hắn liếc mắt qua Từ Châu, ôn nhu nói:
"Anh cũng nhớ em."
Ninh Tây cười, hai người cười cười nói nói tán gẫu hơn mười phút mới cúp điện thoại. Sau khi cúp máy Ninh Tây tốt hơn nhiều, mấy cảnh quay tiếp đó cũng thuận lợi hơn.
Buổi chiều mới quay hết được một cảnh quay, vừa mới ngồi trên ghế nghỉ được một lát thì có nhân viên tới báo có người tới tìm cô.
Ninh Tây khép lại kịch bản trong tay, ngẩng đầu nhìn sự lưng người nhân viên, người đến là một người đàn ông năm sáu mươi tuổi, vẻ mặt ôn hòa, dáng người rất tốt, nhìn khá thuận mắt.
"Ninh tiểu thư."
Người đàn ông lên tiếng chào hỏi trước…
"Tôi là chủ tịch tập đoàn Tưởng thị Tưởng Viễn Bằng, hôm nay quấy rầy Ninh tiểu thư vài phút, Ninh tiểu thư không để ý chứ?"
Ninh Tây chẳng nói được hay không được, cười cười:
"Tưởng tiên sinh cũng đã đến tận đây, tôi để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932118/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.