Dáng vẻ gì của em chị chưa thấy qua
La Y cứ ôm tôi như vậy, không biết qua bao lâu, tiếng khóc của tôi dần dần nhỏ đi, bờ vai của chị ấy đã ướt một mảng lớn, lúc này tôi mới nhận ra đó là bộ đồ ngủ của mình, dường như có chút thiệt thòi rồi.
Tôi đè mũi lên vai chị ấy rồi khịt khịt vài cái, sau đó mới lui người ra, nhưng theo động tác di chuyển này của tôi, đã làm cho nước mũi kéo ra một sợi thiệt dài, còn tôi thì vẫn đứng ở đầu bên kia với hai hàng nước mắt.
Tiếng khóc lập tức dừng lại, tôi cùng La Y bốn mắt nhìn nhau, tiếp theo dây nước mũi đã bị đứt.
Trời ạ, tôi muốn chết.
Để cho tôi chết đi.
Đầu tiên La Y bật cười một tiếng, rồi xoay người rút khăn giấy từ chiếc hộp đặt ở bên giường, lấy hai cái chặn lại nước mũi của tôi, sau đó lấy thêm mấy cái lau vai chị ấy.
Đã như vậy rồi, tôi chẳng cần để ý hình tượng gì nữa mà hỉ mũi, lau hết rồi ném vào thùng rác, chị ấy rút thêm hai cái đưa tới, tôi lại lau thêm.
Chị ấy cứ đưa tôi lau như vậy, đã làm cho tôi nhẹ nhàng khoan khoái đi rất nhiều, chị ấy vừa cầm khăn giấy lau nước mắt trên mặt tôi, vừa nói: "Sao lại thích khóc dữ vậy."
Tôi tức giận đoạt giấy khỏi tay chị ấy, lườm chị một cái.
Còn không phải chị bắt em nói sao, chuyện này vốn định ủ trong bụng, vậy mà chị cứ khăng khăng muốn biết.
Chị ấy cầm khăn giấy lau cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-thu-vi/1423470/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.