Khi cha con nhà họ Tấn đến biệt thự nhà họ Tấn, chị em nhà họ Nhuế mới vừa ăn uống no nê đang ngồi phịch ở trên ghế sofa, Nhuế Thành dùng ánh mắt quái vật nhìn chị anh: "Có thể ăn như thế, chị duy trì dáng người cân đối này thế nào vậy?"
Khóe miệng Nhuế Tuyết Tình nâng lên: "Thiên Phú Dị Bẩm." Cũng chỉ có người địa cầu ngu xuẩn mới đi lo lắng vấn đề ăn nhiều sẽ mập, người hành tinh Sedna bổ sung tất cả năng lượng một phần cũng không dư thừa đều chuyển hóa thành lực lượng.
Khóe miệng Nhuế Thành bắt đầu co quắp, ánh mắt vừa rồi của chị anh là khinh bỉ đúng không? Nhất định là vậy! Nếu như là lần thứ hai thì có thể dùng để nói, nội dung chính là "làm sao mà đám người địa cầu ngu xuẩn các người hiểu được", Nhuế Thành đều phải quỳ gối rồi, con trai chị anh cũng đã sáu tuổi rồi nếu vẫn nói hai lời khác nhau như vậy, thật sự không cứu được!
". . . . . . Cái này cũng cần thiên phú sao?"
Nhuế Tuyết Tình nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nhuế Thành.
Chính là ánh mắt này! Chính là loại "làm sao mà đám người địa cầu ngu xuẩn các người hiểu được" không che giấu chút khinh miệt nào này! Khốn kiếp, chị anh đã vượt qua khỏi phạm trù hướng tới bệnh xà tinh (bệnh thần kinh) một đi không trở lại này sao!
Nhuế Tuyết Tình đương nhiên không biết, Nhuế Thành sờ lỗ mũi một cái, đổi sang đề tài khác: "Đúng rồi, chị, biệt thự bên này chị không ở nữa, người có tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-than-kinh-den-tu-vi-sao/89617/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.