Cùng lúc đó, vẻ mặt Nhuế Thành ngồi ở vị trí kế bên tài xế khẩn trương nhìn chị cả anh: "Bình tĩnh, chị, tội gì vì chuyện này mà tức giận!" Sinh mạng đáng quý!
Nhuế Tuyết Tình tiếp tục tăng tốc độ, trên mặt không biểu cảm nói: "Chị không tức giận."
"Vâng vâng vâng, chị không tức giận, đều là em nhiều chuyện. . . . . . Không phải chúng ta lái có hơi nhanh sao, bị chú cảnh sát bắt không tốt lắm."
Vẻ mặt Nhuế Tuyết Tình nghiêm túc: "Chút tiền này vẫn đưa ra được."
"Em biết rõ chị là người có tiền!" Nhuế Thành cũng phải quỳ lạy rồi.
Nhìn bộ dạng lo lắng của em trai nhà mình, Nhuế Tuyết Tình phát từ bi chạy chậm lại, rốt cuộc tốc độ xe cũng trở về bình thường, Nhuế Thành thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Chị chạy nhanh từ nhà chính nhà họ Tấn Nhà, đến chợ trung tâm, là dựa vào kỹ năng lái như bay này?"
Nhuế Tuyết Tình bình tĩnh liếc mắt nhìn: "Ngạc nhiên hả, cái này cũng không phải cực hạn của chị đâu đấy." Lúc nói chuyện, người ngoài hành tinh không tự chủ nâng cằm lên, đương nhiên kiêu ngạo, nhưng cũng không làm cho người ta cảm thấy khó coi.
"Chị có sở thích đua xe này từ khi nào?" Vẻ mặt Nhuế Thành đau khổ, cũng chỉ dám oán giận một tiếng như vậy, trong lòng lại oán giận rốt cuộc người nhà họ Tấn đã làm gì, nhiều người giúp việc như vậy, cả ngày vây quanh một mình chị cả anh, lại vẫn làm chị ấy nhàm chán đến mức đi học đua xe -- coi như thật sự không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-than-kinh-den-tu-vi-sao/89615/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.