Khuôn mặt của Quan Ân Tuyền hơi biến sắc lương tâm của cô càng cắn rứt rõ ràng hơn. Lúc này, cho dù là Quý Vân Thư anh ta cũng nhận ra có gì đó không ổn. Anh ta nhìn Cảnh Ngọc Ninh, sau đó quay lại nhìn Quan Ân Tuyền lông mày nhíu lại thật sâu: “Tuyền Tuyền em biết được chuyện gì? Đừng sợ, anh ở đây, em muốn em cứ nói đi.” Vừa nói anh vừa nắm tay cô, cố gắng tiếp thêm sức mạnh cho cô. 
Xẹt qua mắt Quan Ân Tuyền là một chút ánh tối, vẫn không mở lời. Cảnh Ngọc Ninh cũng không vội vàng vẫn luôn lặng lẽ chờ cô. Chuỗi dây của sợi dây chuyền đó tương đối dài, sau khi đeo vào sợi dây chuyền đó thường được cất vào trong quần áo cô rất ít khi mặc quần áo thấp cổ nên nếu không biết đến sợi dây chuyền từ lâu sẽ không bao giờ biết rằng mặt dây chuyền trên đó là một viên hồng ngọc ruby. Quan Ân Tuyền bây giờ rất mâu thuẫn chắc chắn đang cất giấu ẩn tình. 
Bây giờ chuyện đã vỡ lở, cô biết nếu Quan Ân Tuyền muốn nói thì nhất định sẽ nói, nếu cô ta không muốn nói thì dù có vội vàng ép buộc cô ta cũng vô dụng. 
Hơn nữa, mối quan hệ của cô với Quan Ân Tuyền bây giờ không tệ, bởi vì Quý Vân Thư và Lục Trình Niên là anh em tốt của nhau, quan hệ của cô ấy và Quan Ân Tuyền cũng có ý nghĩa tương tự. Nếu sau này Quan Ân Tuyền muốn cùng Quý Vân Thư đi chung con đường, cô ta nhất định sẽ không làm gì hại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1476015/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.