Lục Trình Niên cũng biết tin tức này, nhưng so với sự lo lắng của Cảnh Ngọc Ninh, thật ra anh nhìn rất thoáng.
“Nếu Cố lão út là người có chủ ý thì sẽ không nhượng bộ người nhà. Nếu anh ta nhượng bộ, vậy chứng tỏ ngay từ đầu anh ta đã không có năng lực và quyết tâm độc lập. Cho dù không cưới Cảnh Diệp Nhã thì cũng sẽ cưới người phụ nữ khác. Trái hay phải đều là trao đổi lợi ích, không có gì khác nhau.”
Cảnh Ngọc Ninh vẫn còn lo lắng.
“Nhưng cô ấy…”
Lục Trình Niên nhìn cô, bóp nhẹ vào bàn tay của cô.
“Em không cần sợ.” Anh khẽ nói: “Nhà họ Cố và nhà họ Lục vốn đã ở hai phía đối lập. Mà trước đây, người phụ nữ kia từng đối xử với em như vậy, bất kể cô ta có lấy Cố lão út hay không, bọn em đều không thể hóa thù thành bạn được. Bởi vậy kẻ địch này đã xác định rồi, bọn họ có kết hôn hay không, cũng chẳng có ảnh hưởng gì.”
Cảnh Ngọc Ninh ngẩng đầu nhìn anh, gương mặt có phần lo âu.
“Thật sự không sao à? Nếu nhà họ Quan và nhà họ Cố thật sự đứng chung một chỗ, một mình anh có thể đối phó được không?”
Lục Trình Niên mỉm cười.
Anh nhẹ nhàng nâng mặt của cô lên, bụng ngón tay cọ vào gương mặt cô một lúc lâu mới khẽ nói: “Chỉ cần em vẫn đứng ở bên cạnh tôi, vậy là được rồi.”
Cảnh Ngọc Ninh chấn động.
Ánh mắt người đàn ông dịu dàng lại kiên định như vậy, kèm theo một sức mạnh rất khó diễn tả thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1476003/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.