Lục Lan Chi cúi đầu, trên cơ bản coi như nằm trong dự đoán của Lục Trình Niên.
Lục Trình Niên đồng ý xong hẹn về nhà cũ vào buổi tối.
Cảnh Ngọc Ninh về đó trước, đánh tiếng với bà cụ, làm cho bọn họ chuẩn bị tâm lý.
Tối đó ba người lần lượt về nhà cũ họ Lục.
Nhà cũ họ Lục, bà cụ nghe xong thì tức giận không nhịn được.
Trước khi Lục Lan Chi tới thì trong nhà đã xảy ra tiếng vang lớn, ly trà đã rớt bể mấy cái.
Cảnh Ngọc Ninh khuyên nhủ: “May là cô đã nói chuyện này cho chúng cháu biết, quay đầu là bờ, bà nội cũng đừng nóng giận, nói cho cùng bởi vì giận dỗi mới xảy ra chuyện này, chúng ta không thể nhất thời tức giận mà làm cho mọi chuyện ngày càng tệ hơn, vẫn nên bình tĩnh xử lý thì quan trọng hơn.”
Bà cụ thở dài.
“Bà biết, cháu yên tâm đi, bà cũng chỉ tức giận một lúc, có thể làm gì nó chứ? Lát nữa nó đến đây, bà không mắng nó là được.”
Đồng ý thì đồng ý, nhưng khi Lục Lan Chi thật sự đến thì bà cụ vẫn không nhịn được, mắng chửi bà ta một trận.
Lục Lan Chi tự biết đuối lý, ai mắng cũng nhịn, không lên tiếng.
Bà cụ nổi giận xong thì lửa giận trong lòng cũng biến mất đi, lúc này mới bắt đầu giải quyết vấn đề.
Nói cho cùng chuyện này vô cùng đơn giản.
Chỉ cần một người có chỉ số thông minh bình thường thì có thể nhìn ra được, Lục Lan Chi lại bị người ta lừa gạt.
Điều khó khăn là bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475967/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.