Tống Linh kinh ngạc trừng to đôi mắt.
“Cô cũng đã nhìn ra rồi?”
Cảnh Ngọc Ninh “ừm” một tiếng.
“Vậy mà cô còn đồng ý để cô ta đến đây, đây không phải là biết rõ cô ta đang đào hố cho cô, thế mà cô còn tự mình nhảy vào à?”
Cảnh Ngọc Ninh cười cười.
“Cái này sao có thể gọi là đào hố được chứ? Cô ta cùng đường mạc lộ cần có công việc, đúng lúc tôi cũng cần một người có đủ hiểu biết để làm trợ lý, để cô ta đến đây không phải là vẹn cả đôi đường đó ư, cả hai cùng nhau có lợi. Đây gọi là hố gì chứ?”
Tống Linh im lặng.
Qua một lúc lâu sau mới oán nhìn cô một cái.
“Được rồi đó, cô cảm thấy có thể tin tưởng cô ta thêm một lần, vậy thì chúng ta tin tưởng thêm một lần nữa. Nhưng mà cô yên tâm đi, sau này tôi sẽ quan sát cô ta thật cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để cho cô ta có cơ hội gây chuyện đâu.”
Cảnh Ngọc Ninh nhìn bộ dạng như lâm vào đại địch của cô ta, không kiềm chế được mà muốn bật cười.
Tống Linh thuộc về điển hình của loài người đầu óc ngu si tứ chi phát triển.
Cảm thấy người nào đã từng phản bội một lần thì tuyệt đối không thể tin tưởng được.
Nhưng mà cô ta không biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều điều bất lực, rất nhiều tình thế bức bách.
Cảnh Ngọc Ninh để tay lên ngực tự hỏi, nếu như đặt mình vào vị trí của Tiểu Quỳ, một bên là mẹ đang bị bệnh nặng, một bên khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475957/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.