Nhưng mà chân tay vừa mới dùng sức liền bị người đàn ông cầm ngược lại.
Ánh mắt của Hoa Mộng Dao lạnh nhạt trừng mắt nhìn Quý Lâm Uyên.
“Anh hãy dìm chết cái suy nghĩ này đi, anh đừng mơ tưởng có thể mang con ra khỏi tôi, cho dù tôi có chết cũng sẽ không để anh toại nguyện.”
Quý Lâm Uyên nở nụ cười gằn.
“Vậy thì chúng ta phải rửa mắt mà đợi đi, nhìn tôi thắng hay là cô thắng.”
Anh nói xong, lập tức quay người lại.
Hoa Mộng Dao nhắm mắt lại, vất vả lắm mới có thể đè xuống được cơn giận trong đáy lòng.
Cô nghĩ thầm tốt xấu gì cũng đã đuổi người ta đi rồi, nhưng mà không ngờ đến vừa mới mở mắt ra liền phát hiện anh đang đi về phía phòng ngủ. . Ngôn Tình Sắc
Sắc mặt của Hoa Mộng Dao lập tức thay đổi.
“Quý Lâm Uyên, anh làm cái gì vậy?”
“Không phải là cô nói thời gian không còn sớm nữa à? Đương nhiên là nghỉ ngơi rồi.”
“Nơi đây là nhà của tôi, anh muốn nghỉ ngơi thì về nhà của anh mà nghỉ đi.”
“Ồ.”
Người đàn ông đứng thẳng ở cửa phòng ngủ, từ trên cao nhìn người phụ nữ gấp gáp đến độ đỏ cả mắt.
Anh đưa tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên.
Hoa Mộng Dao quay đầu lại hất ra, anh cũng không tức giận, câu môi nở một nụ cười tà khí.
“Trước khi con sinh ra, cô ở đâu thì tôi ở đó, tôi đã nói rồi, cô đừng mơ tưởng chạy trốn, tôi nói được thì làm được.”
Hoa Mộng Dao: “…”
Cuối cùng Quý Lâm Uyên vẫn sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475954/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.