Bà giả nhân giả nghĩa nói xong, cho hai tên vệ sĩ bên cạnh cái sắc mặt, vệ sĩ nhanh chóng bước lên phía trước.
Nhưng không đợi bọn họ tới gần thì Tống Linh cũng đã dẫn theo mấy vệ sĩ khác chạy tới đây, bảo vệ Cảnh Ngọc Ninh ở phía sau.
Trong nhất thời bầu không khí đong lại, hết sức căng thẳng.
Cảnh Ngọc Ninh nhìn Vương Tuyết, cười lạnh: “Sao hả? Đây là muốn tránh nặng tìm nhẹ sao? Hay là bà cảm thấy mọi chuyện đã đến mức này, thật sự có thể bị bà dùng vài ba câu đảo lộn sự thật sao?”
Cô giơ bút ghe âm lên, đối mặt với truyền thông và camera trầm giọng nói: “Tôi có thể dùng nhân cách của tôi đảm bảo những thứ bên trong tuyệt đối là sự thật, nếu các người còn chưa tin thì tôi có thể giao nó cho cảnh sát kiểm tra, để xem có bất kỳ dấu vết cắt ghép nào không.”
Nói xong, cô thực sự giao bút ghi âm cho một viên cảnh sát.
Vương Tuyết gấp đến độ hai mắt muốn nứt ra.
“Cảnh Ngọc Ninh!”
Cảnh Minh Đức cũng lo lắng, chạy tới muốn giật máy ghi âm, nhưng lại bị một cảnh sát ngăn lại.
“Ông Cảnh, đây là vật chứng quan trọng, mong ông không được lộn xộn.”
Cảnh Minh Đức nhất thời tức giận không thể nén, oán giận nhìn về phía Cảnh Ngọc Ninh, nổi giận mắng: “Cảnh Ngọc NInh, Mày đang mong chờ ngày tàn của nhà họ Cảnh chúng ta à? Ước gì tất cả mọi người chết hết thì mày mới vui sao?”
Cảnh Ngọc Ninh cảm thấy thực buồn cười.
“Ông Cảnh, trước kia không phải các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475931/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.