Quan Thu Hà đứng ở cửa, tay cầm một chiếc vali nhỏ, thấy cô quay đầu lại, cười nói: “Cô Cảnh, tôi không quấy rầy cô chứ.”
Cảnh Ngọc Ninh thu lại tâm tư, đi tới.
“Không.”
Ánh mắt cô rơi vào chiếc vali bên cạnh Quan Thu Hà, cô kinh ngạc: “Cô đi sớm vậy?”
“Ừ, chẳng qua tôi đến chụp vài bộ ảnh quảng cáo sản phẩm đại diện. Được biết bà nội Lục ở đây nên nhất thời muốn qua xem. Không được nghỉ nhiều nên hôm nay phải về.”
Cảnh Ngọc Ninh gật đầu.
“Vậy để tôi tiễn cô.”
Quan Thu Hà lắc đầu cười: “Không cần, tôi đến đây để chào cô thôi. Trợ lý của tôi đã tới, đang đợi tôi ở dưới lầu. Tôi sẽ tự mình đi xuống.”
Cảnh Ngọc Ninh không biết là cô ta cố ý khách khí hay là có ý tốt không để quản lý thấy cô.
Nhưng cô cũng không kiên trì nữa, gật đầu.
“Vậy đi đường bình an.”
“Ừm, cô cũng vậy.”
Nhìn Quan Thu Hà rời đi, Cảnh Ngọc Ninh mới nhớ tới vấn đề vừa rồi.
Lý do tại sao Cảnh Diệp Nhã trốn thoát và gửi một tin nhắn như vậy cho Dư Thanh Liên, cô ta hẳn là đã nhận được một số tin tức.
Ai đã truyền tin cho cô ta?
Quan Thu Hà?
Không đúng.
Dẫu sao, chuyện cô ở đảo Thế Ninh, ngoài nhà họ Lục, cũng chỉ có Quan Thu Hà biết.
Nếu tin tức này bị tiết lộ, Quan Thu Hà sẽ là người bị nghi ngờ đầu tiên, để giữ hình tượng trong mắt bà cụ Sầm và Lục Trình Niên, cô ta sẽ không làm như vậy.
Rốt cuộc là ai?
Hơn nữa, Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475926/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.