“Tối qua?” 
Mộ Ngạn Bân nhướng mày suy nghĩ một chút: “Cũng không có nói cái gì, chỉ là mấy câu không quan trọng.” 
Nụ cười trên mặt Cảnh Diệp Nhã càng thêm miễn cưỡng. 
Đặc biệt chạy đến tìm chị cô chỉ để nói những điều không quan trọng? 
Ai tin? 
Nhưng bây giờ Mộ Ngạn Bân rất khác trước, ngay cả tính tình cũng thay đổi, đôi khi thật sự khiến cô khó lường. 
Vì vậy nên khi anh nói như thế, cô không dám hỏi thêm, chỉ có thể nhẹ nhàng nói: “Nếu không có chuyện gì quan trọng thì tốt rồi. Thực ra thời gian này chị của em đã rất phiền muộn vì vụ lùm xùm với đạo diễn Lâm rồi. Dù sao chị ấy từ nhỏ cũng đã cùng anh Bân lớn lên, có thể an ủi chị ấy không chừng sẽ khiến chị ấy cảm thấy tốt hơn chút.” 
Mộ Ngạn Bân nhìn cô, cười nhạt. 
“Anh đi an ủi cô ấy, em không ghen sao?” 
Cảnh Diệp Nhã nhanh chóng lắc đầu. 
“Tất nhiên không rồi, chị gái là người thân của em, còn anh Bân là chồng tương lai của em. Em chỉ vui khi hai người hòa thuận. Tại sao em phải ghen chứ?” 
Mộ Ngạn Bân hài lòng gật đầu. 
“Diệp Nhã thật hiểu chuyện.” 
Cảnh Diệp Nhã miễn cưỡng cười. 
Cả hai không vòng vo bao lâu thì Mộ Ngạn Bân rời đi. 
Trở lại phim trường, Cảnh Diệp Nhã không còn nụ cười ngọt ngào khi ở cùng Mộ Ngạn Bân nữa, cô bước đến trước mặt Cảnh Ngọc Ninh với khuôn mặt lạnh lùng, trước khi mọi người chưa kịp phản ứng, cô bất ngờ giơ tay lên. 
“Bốp-!” 
Một cái tát trời giáng vào mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475880/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.