Cảnh Ngọc Ninh mỉm cười. 
“Cô đừng cảm thấy bất ngờ, nếu Cảnh Diệp Nhã có thể điều tra ra người nhà của cô, thì tôi cũng có thể điều tra được, huống hồ đây cũng không là chuyện bí mật gì, nên tùy ý tìm một người quen với cô rồi hỏi một chút là biết thôi.” 
Tiểu Quỳ kinh hãi. 
Nhưng cô không kinh hãi vì Cảnh Ngọc Ninh biết chuyện của mẹ cô, mà… 
Cô ấy lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để cho mẹ cô chữa bệnh. 
Rõ ràng cô ấy có sự lựa chọn tốt hơn! Đó là báo cảnh sát bắt cô lại, hoặc dùng thủ đoạn khác để ép cô nhận tội. 
Bất luận là cách nào, cô ấy cũng sẽ không chịu thiệt. 
Tại sao? 
Tiểu Quỳ nhìn chằm chằm Cảnh Ngọc Ninh, Cảnh Ngọc Ninh bất đắc dĩ nhún vai, cũng không có ý định giải thích với cô ta. 
Mà chỉ nói: “Giờ cô có thể không cần do dự mà kể cho tôi nghe toàn bộ sự việc mà Cảnh Diệp Nhã đã sai cô làm rồi chứ?” 
Tiểu Quỳ ngồi ở đó, do dự một hồi, cuối cùng cũng gật đầu. 
“Được, tôi sẽ nói cho chị biết.” 
Nói xong, cô định bắt đầu kể lại mọi chuyện. 
Nhưng không ngờ lại bị Cảnh Ngọc Ninh cắt ngang. 
“À, khoan đã.” 
Chỉ thấy Cảnh Ngọc Ninh lấy điện thoại ra, bấm một lát, rồi để xuống bàn cười nói: “Cô không để ý chuyện tôi ghi âm chứ? Cô yên tâm, tôi sẽ sai người xử lý giọng nói, sẽ không liên lụy đến cô đâu.” 
Tiểu Quỳ khẽ biến sắc, nhưng cũng hiểu được cách làm của Cảnh Ngọc Ninh, nên không phản đối, mà bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475870/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.