Tiểu Thanh nghe ngữ khí của cô giống như rất chắc chắn, lúc này mới yên tâm, cúp máy.
Sau khi cúp máy, Cảnh Ngọc Ninh trực tiếp đi tìm Lâm Thư Phàm.
Buổi chiều còn phải quay phim, là đạo diễn, Lâm Thư Phàm tự nhiên không thể về khách sạn nghỉ ngơi.
Ăn xong hộp cơm thì nghỉ ngơi chốc lát thì sắp bắt đầu làm việc rồi.
Khi Cảnh Ngọc Ninh tìm được ông ta, ông ta đang ở đó thước phim quay được hồi sáng, nhìn thấy cô đến thì có hơi bất ngờ.
“Hở? Không phải bảo cô trở về khách sạn nghỉ ngơi một lúc sao? Cảnh quay buổi chiều của cô có thể hơi tốn sức, đừng để đến lúc đó không theo kịp.”
Cảnh Ngọc Ninh mỉm cười: “Không sao, đạo diễn Lâm, tôi có chút chuyện muốn nói với ông.”
Lâm Thư Phàm liếc nhìn cô, chú ý tới ánh mắt của cô, khẽ gật đầu.
“Được, vậy chúng ta sang bên đó nói chuyện.”
Nói xong thì dẫn cô đến phòng nghỉ mà tổ quay dựng tạm.
Sau khi vào phòng nghỉ, Lâm Thư Phàm hỏi: “Nói đi! Tìm tôi có chuyện gì?”
Cảnh Ngọc Ninh cũng không nói nhảm, trực tiếp rút điện thoại ra, đăng nhập vào facebook, tìm ra tin hot kia bày ra trước mặt ông ta.
Lâm Thư Phàm sững ra, cầm lấy chiếc điện thoại cẩn thận xem xét, đợi khi nhìn thấy tiêu đề bên trên cùng bức ảnh, bỗng sắc mặt khẽ thay đổi, tức đến xanh mặt.
“Khốn nạn!”
Ông ta để chiếc điện thoại lên bàn, tức giận nói: “Đây là ảnh ai chụp? Ai viết mấy thứ linh tinh này? Mắt mù hay là lương tâm bị chó ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475855/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.