Cô còn chưa nói xong, sau lưng bỗng nhiên ấm áp, có người ôm lấy eo cô.
Cảnh Ngọc Ninh hoảng sợ, kêu lên một tiếng xoay người lại, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ tươi cười của người đàn ông.
“Lục Trình Niên?” Trình Niên thở phào lại dở khóc dở cười: “Sao anh về lại không có tiếng động chứ? Làm em sợ muốn chết!”
Cô vừa nói vừa vỗ ngực mình.
Hôm nay cô mặc quần áo ở nhà kiểu chữ V, lại tương đối rộng rãi, cúi đầu một cái là có thể nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo.
Đôi mắt Lục Trình Niên sâu thẳm, không nói chuyện, cúi đầu hôn môi cô một cái, sau đó hôn lông mày, hôn đôi mắt.
Sự nhiệt tình của anh làm cho Cảnh Ngọc Ninh ngây người, dáng người tinh tế của cô nằm trong vòng ngực của anh và kệ bếp bằng lưu ly, muốn né tránh cũng không được, chỉ có thể ngửa đầu nhận lấy nụ hôn.
Lục Trình Niên hôn một hồi lâu mới buông ra, trán chống lên trán cô, trầm thấp cười một chút.
Cảnh Ngọc Ninh thở gấp, sau đó ổn định lại thì có chút mờ mịt.
“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Cảnh Ngọc Ninh thấy hôm nay Lục Trình Niên có chút không bình thường.
Bình thường mặc dù anh cũng rất nhiệt tình với cô, nhưng vẫn quan tâm đến trường hợp, sẽ không làm bậy ở mấy nơi như phòng bếp.
Hôm nay xảy ra chuyện gì sao?
Lục Trình Niên cười cười, đưa tay vén tóc cho cô, nhẹ giọng nói: “Em gặp cô rồi sao?”
Cảnh Ngọc Ninh sửng sốt.
Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475808/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.