Thực ra cũng là vì bận rộn một khoảng thời gian dài, hai ngày nay khó khăn lắm mới xử lý xong công việc, sợi dây căng thẳng cũng đã buông lỏng.
Đúng lúc hôm qua có tuyết rơi, sau khi ăn tối xong Cảnh Ngọc Ninh kéo Lục Trình Niên đi dạo trong vườn, cũng vì hứng một lúc gió lạnh, không ngờ đã bị bệnh.
Cô tự biết mình đuối lý, không dám nói gì nữa.
Đợi bác sĩ lấy xong thuốc đi vào, ngoan ngoan uống thuốc.
Lục Trình Niên thấy khuôn mặt bình thường tràn đầy sức sống, lúc này tràn đầy sự mệt mỏi, biết cô cũng cảm thấy khó chịu, nên không nói gì nữa.
Dặn cô ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, lại dặn dò đám người thím Lưu chăm sóc cô thật tốt sau đó mới ra ngoài.
Cảnh Ngọc Ninh nằm ở nhà nửa ngày, đến trưa thấy bệnh tình của mình cũng có chuyển biến tốt, dưới tầng lại truyền đến tiếng rầm rì
Cảnh Ngọc Ninh có chút bất ngờ.
Lục viên là biệt thự riêng của Lục Trình Niên ở Nam Thành, trong nhà ngoài người làm, từ trước đến giờ rất ít khi có người ngoài đến.
Mà người làm biết cô rất thích yên tĩnh, sẽ không tạo ra những tiếng ồn lớn như vậy
Ai đến?
Cô đang định đứng dậy, đã nhìn thấy thím Lưu vội vàng chạy vào.
“Mợ chủ, không hay rồi.”
Cảnh Ngọc Ninh cau mày: “Xảy ra chuyện gì? Sao dưới tầng lại ồn ào như vậy?”
Biểu cảm trên khuôn mặt của thím Lưu vô cùng ngượng ngùng: “Là cô của cậu chủ đến.”
Cảnh Ngọc Ninh sững sờ.
Lục Trình Niên có một người cô, tên là Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475805/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.