Lục Trình Niên trầm giọng nói: “Không sao, thím đi mang một chậu nước nóng qua đây.”
Chị Trần vội vàng trả lời: “Vâng.”
Bế Cảnh Ngọc Ninh về phòng ngủ, chị Trần cũng đưa nước đến.
Lục Trình Nhiên bảo chị ta ra ngoài, sau đó mới vắt khăn nóng giúp cô lau mặt, lau tay, lau người.
May là sau khi kiểm tra, mặc dù cô đã bị hôn mê nhưng dường như cô không bị thương gì.
Lục Trình Niên thở phào nhẹ nhõm.
Không lâu sau, Tô Thâm đưa bác sĩ đến.
Sau khi kiểm tra một lần, chắc chắn không có trở ngại gì lớn, mặc dù bị bỏ thuốc mê nhưng dược tính không mạnh, cũng không phải là loại thuốc đặc biệt độc ác gì. Dù sao bối cảnh nhà họ Cảnh cũng ở đó, cũng không phải là một gia tộc bỉ ổi, đương nhiên trong nhà cũng không có những thứ quá linh tinh.
Bác sĩ tiêm cho Cảnh Ngọc Ninh một mũi thuốc giải, lại giúp cô hạ sốt, rồi mới rời đi.
Tô Thâm vẫn luôn đợi dưới phòng khách ở dưới tầng, sau khi Lục Trình Niên chắc chắn Cảnh Ngọc Ninh không có vấn đề gì, giúp cô đắp lại chăn, đi xuống tầng.
“Điều tra được chưa? Tối nay nhà họ Cảnh xảy ra chuyện gì.”
Nhắc đến vấn đề này, ánh mắt của Tô Thâm có chút do dự.
Anh ta liếc nhìn sắc mặt Lục Trình Niên, trầm giọng nói: “Thuốc này mà bà Cảnh bỏ thuốc mợ chủ, bởi vì….’
Tô Thâm kể cho Lục Trình Niên nghe tất cả những chuyện xảy ra ở nhà họ Cảnh tối nay.
Khuôn mặt vốn đang u ám của Lục Trình Niên, sau khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475796/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.