Còn có cái gì mà gọi là có không ít người không thuộc về cô?
Đang chỉ Mộ Ngạn Bân hay là Lục Trình Niên vậy?
Cô cảm thấy hơi buồn cười, thật sự lười biếng phải nói dong dài với người đàn ông này, thế là bước chân nhanh hơn.
Hứa Thiên Hồng cũng bước theo nhanh hơn, lúc đi vào trong phòng ăn bỗng nhiên nắm chặt cổ tay của cô, giúp đỡ cô một chút.
“Cô Cảnh cẩn thận dưới chân.”
Cảnh Ngọc Ninh gần như là lập tức rút tay ra theo bản năng, quay đầu lại nhìn ông ta chằm chằm.
Tự cô đi đường, tự cô rõ ràng, đoạn đường từ phòng khách đến phòng ăn ở nhà họ Cảnh trước năm mười tám tuổi cô đã đi không biết bao nhiêu lần, cô tự hỏi cho dù có mấy năm không đi cũng không trở thành xa lạ đến tình trạng phải vấp ngã.
Rất rõ ràng, người đàn ông này chính là cố ý.
Cố ý muốn tạo ra khung cảnh mập mờ ở trước mặt của mọi người, lộ ra mối quan hệ của cả hai vô cùng thân mật.
Quả nhiên liền nghe thấy tiếng cười thánh thót của Cảnh Diệp Nhã truyền đến từ trong phòng ăn.
“Ôi chao, con đã nói sao chúng ta đều vào đây cả rồi mà chị với lại anh Hứa vẫn còn chưa chịu vào, hóa ra là hai người cố ý đi ở đằng sau. Anh Hứa, tính tình của chị em dịu dàng khiêm tốn, anh cũng đừng có bắt nạt chị đó nha.”
Hứa Thiên Hồng lập tức cười nói: “Không có đâu, cô Cảnh xinh đẹp như vậy, tôi yêu thương còn không kịp nữa là, sao lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475790/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.