Ngay cả năng lực tự chủ mạnh mẽ như anh, lúc này vẫn có xu hướng không kiểm soát được. 
Người phụ nữ trong lòng quá đẹp, quyến rũ lại mất hồn, giống như loại rượu vang cao cấp khiến người ta nhịn không được mà đắm say. 
Anh hít sâu một hơi, nắm lấy cằm của cô, kiếm soát đôi môi đang làm càn của cô. 
Giọng nói đã sớm khàn khàn như dây đàn bị siết chặt đến cực điểm. 
”Ngoan ngoãn nghe lời, nghe lời liền cho em, nhé?” 
Cảnh Ngọc Ninh dùng đôi mắt mơ màng nhìn anh. dường như hiểu lời anh nói, ngoan ngoãn gật đầu. 
Lục Trình Niên lúc này mới ôm cô vào phòng ngủ, đặt lên giường. 
Quần áo trên người Cảnh Ngọc Ninh đã bị xé rách từ lâu, nhưng quần vẫn còn nguyên vẹn. 
Lục Trình Niên nhẹ nhàng cởi quần áo của cô ra, cẩn thận kiểm tra vết thương trên người cô, phát hiện ngoài tay ra, trên người cô chỉ có vài vết bầm, tình hình vẫn tính là khá tốt. 
Lúc này anh mới khẽ thở ra, sợ cô bị cảm lại kéo chăn qua bọc lấy cô. 
”Ngoan, đợi tôi ở đây một lát.” 
Nói xong anh đứng dậy định bước ra ngoài. 
Bỗng nhiên Cảnh Ngọc Ninh kéo anh lại, Lục Trình Niên vừa quay đầu liền đụng phải ánh mắt tủi thân của cô. 
”Chồng à, anh phải đi rồi ư? Anh không giúp em nữa ư?” 
Hai mắt Lục Trình Niên tối sầm nhưng khóe môi lại hiện lên ý cười. 
”Sợ tôi đi vậy à?” 
Cảnh Ngọc Ninh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. 
”Vậy thì ngoan chút, tôi đi vắt khăn mặt mang qua cho em.” 
”Vâng” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475765/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.