Cảnh Diệp Nhã đứng ở nơi đó đắc ý nói: “Tác phẩm này vào lúc đó em đã phí hết rất nhiều tâm huyết mới có thể vẽ ra được, cho nên em nhớ rất là kỹ càng, chị chỉ có thể xem tác phẩm của em thoáng qua, cũng có chút ký ức, nhưng cuối cùng nó cũng sẽ không sâu sắc như là nét vẽ của tác giả gốc. Cho nên em khuyên chị nên bỏ cuộc đi, chị không thể khôi phục nó tốt hơn em được đâu.”
Cảnh Ngọc Ninh nở nụ cười: “Đúng không?”
“Đương nhiên rồi, không tin thì chị có thể hỏi hiệu trưởng.”
“Hiệu trưởng, là như thế này có đúng không?”
Úc Giới Lâm giật mình nhìn Cảnh Ngọc Ninh, biểu cảm ở trên mặt một lời khó nói hết.
Cảnh Diệp Nhã còn tưởng là đã bị mình nói trúng rồi, cái tên ngu Cảnh Ngọc Ninh này đã sớm quên mất bản thiết kế vào năm năm trước không còn sót lại cái gì, nếu không thì sao lại nghĩ đến việc vẽ lại tác phẩm, dùng cách ngu ngốc như vậy để nhớ lại.
Cho nên nét mặt bây giờ của hiệu trưởng cũng chắc chắn là phát hiện những gì mà cô vẽ ra căn bản cũng không giống như với năm năm trước.
Nghĩ đến đây, Cảnh Diệp Nhã liền không khỏi đắc ý hơn.
Lục Trình Niên lạnh nhạt nói: “Được rồi, tuyên bố kết quả đi, tác phẩm của ai là thật.”
Cảnh Diệp Nhã đứng thẳng người dậy, chờ đợi gọi tên của mình.
Nhưng mà…
Lại nghe thấy ba người giám khảo không hẹn mà cùng nói: “Cảnh Ngọc Ninh.”
“Cái gì chứ?”
Tất cả mọi người đều không dám tin mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475758/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.