Ánh mắt Cảnh Ngọc Ninh hơi trầm xuống.
Cô im lặng một lát rồi trầm giọng nói: “Vậy chẳng phải quá tốt à? Chuyện này đã trôi qua năm năm rồi, tớ vốn không muốn truy cứu nữa, nhưng nếu có người cố ý tới tìm tớ, rồi chọc tớ không vui, có phải tớ cũng không nên nương tay với họ nữa đúng không?”
Hoa Mộng Dao hơi sửng sốt.
“Ninh Ninh, có phải cậu đã nghĩ ra cách đối phó với họ rồi đúng không?”
Cảnh Ngọc Ninh nhếch miệng cười.
“Đến lúc đó cậu sẽ biết thôi.”
Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó mà một tuần đã trôi qua.
Hai ngày sau là lễ Giáng Sinh, trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lục thị, Lục Trình Niên nhìn khăn quàng cổ đang treo trên giá, rồi nở nụ cười.
Anh bấm gọi nội tuyến, kêu Tô Thâm vào.
“Tổng giám đốc, anh tìm tôi?”
Lục Trình Niên hỏi: “Cậu đã làm xong chuyện tôi nhờ cậu lúc trước chưa?”
Tô Thâm sửng sốt, rồi nhanh chóng hiểu ra Lục Trình Niên đang muốn hỏi chuyện gì.
Anh ta vội đáp lại: “Tôi đã làm xong rồi tổng giám đốc.”
“Ừm, vậy tan làm cậu dẫn tôi đi xem thử.”
“Vâng.”
Tô Thâm ngừng một lát, rồi chợt nhớ ra điều gì đó, nên lấy một thiệp mời trong túi ra.
“Tổng giám đốc, đây là thiệp mời trường trung học phổ thông Lam Hiên gửi cho anh, cuối tuần này họ sẽ tổ chức lễ kỷ niệm 70 năm ngày thành lập trường, nên muốn mời anh tham dự, anh xem thử xem có muốn đi tới đó không?”
Lục Trình Niên hơi ngẩn người.
Bất giác cảm thấy tên trường trung học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475740/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.