Lục Trình Niên kéo khóe môi lên, thậm chí giữa hàng lông mày lạnh nhạt cũng nhiễm lên ý cười.
“Được, tôi sẽ về nhanh thôi.”
“Vậy cứ như vậy đi?”
“Ừm, bái bai.”
Cô cúp điện thoại, anh nhìn điện thoại vui vẻ nở nụ cười.
Trời chiều đã sụp xuống, ánh sáng mờ nhạt dưới đường chân trời chiếu xuống đất, giống như chiếu ánh sáng ấm áp xuống cho mọi người, ngay cả tâm trạng cũng ấm áp theo.
Anh cất điện thoại vào túi, quay người đi vào phòng họp.
Các vị lãnh đạo cấp cao còn đang chờ anh, vị quản lý thị trường đang đứng trước màn hình máy chiếu muốn tiếp tục báo cáo kế hoạch tiếp theo lại bị Lục Trình Niên đưa tay đánh gãy.
“Dừng ở đây thôi, hôm nay mọi người cũng đã mệt mỏi rồi, trước hết chỉ họp đến đây, lúc nãy tôi đã chỉ ra những phương án cần thay đổi thì các người về làm lại toàn bộ một lần nữa, sáng ngày mai đem đến cho tôi xem, cứ như vậy đi, tan họp.”
Anh nói xong cũng đã xoay người rời đi.
Các vị quản lý cấp cao đều chết trân tại chỗ.
“Cái, cái này, cái này…”
“Tan họp á?”
Không phải trước kia nếu Lục Trình Niên thông báo mở cuộc họp thì sẽ kéo dài đến tám chín giờ đêm à?
Muộn hơn nữa là mười một mười hai giờ cũng không phải là chưa từng có.
Hôm nay thế mà lại tan họp sớm như vậy.
Bây giờ mới có năm giờ chiều mà ông chủ.
Không chỉ có các vị quản lý cấp cao mà ngay cả nội tâm Tô Thâm cũng cảm thấy chấn động.
Lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475707/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.